Hoài niệm tuổi thơ

Hoài niệm tuổi thơ
 Hôm nay tự dưng trong lòng thấy lạ! Bổng chợt nhớ về miền ký ức tuổi thơ tôi. Ai cũng đã từng trãi qua những chuỗi ngày tuổi thơ với biết bao là kỷ niệm. Dẫu biết rằng quanh ta vẫn còn có những số phận đáng thương những con người không may mắn có được những ký ức ngọt ngào thời niên thiếu tuổi thơ của họ đã bị đánh cắp tự bao giờ Với tôi hay với bạn có thể là một trong số hàng vạn vạn người may mắn được ông trời ban tặng cho một khoảng trời tuổi thơ với biết bao niềm vui chan chứa. Thiết nghĩ mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng nhưng cái chung nhất mà ai cũng phải thừa nhận rằng đa phần tuổi thơ đều chất chứa sự hồn nhiên trong sáng. Ôi tuổi thơ quả là tuyệt dịu! mà người lớn ai cũng đôi lần có những giấc mơ về miền ký ức đã qua.


Tuổi thơ tôi dẫu không được như bọn trẻ thời nay là được cha mẹ đưa đi chơi khắp nơi mỗi khi rãnh rỗi đồ chơi bây giờ thì đa dạng phong phú có những món lên đến hàng triệu đồng! Con trẻ chỉ cần vòi vĩnh là bố mẹ chìu ngay!  Chuyện học hành bây giờ cũng sướng và tiện nghi hơn trước. hầu hết các em đến trường đều có xe đưa rước hoặc ba mẹ anh chị đưa đón bằng xe đến tận cổng trường cần thông tin gì thì cứ lên mạng gõ vài chữ là có ngay. Tuổi thơ tôi thì chẳng được như thế! Nhưng với tôi cái tuổi thơ mà tôi đã trãi qua nó dịu kỳ trong sáng lại hồn nhiên. Ký ức về tuổi thơ bổng chốc tràn về làm cho tâm hồn tôi thấy nhẹ nhàng bay bổng. Tôi như muốn ôm chầm lấy nó và thầm cám ơn cuộc đời đã ban cho tôi một tuổi thơ tuyệt đẹp.
Thuở còn bé khi bắt đầu bước chân vào tiểu học một thân một mình tôi đi bộ từ nhà đến trường hàng mấy cây số (km). Cứ đi một đoạn lại rủ thêm bạn bè cùng đi chung những hôm trời se lạnh thì cả đám tụm quanh đống ung (đống lá khô đốt cháy) tự làm lấy bằng cách gom lá khô ngoài đường hơ lửa cho nó ấm. Bọn tôi ríu rít đến trường chỉ biết học mà chẳng toan tính điều chi. Ngày xưa bọn trẻ chơi đủ thứ trò nào là : Bắn bi đánh đáo trốn tìm lò cò nhảy dây bông vụ đá dế ô quan… Đồ chơi ngày xưa đa số là tự làm lấy ít khi phải tốn tiền. Có những buổi chiều chúng tôi tung tăng trên đồng cỏ. Đứa thì bắt dế đứa thả diều thật vui nhộn. Những cánh diều làm bằng những tờ báo dán lên những thanh tre được chuốt nhỏ dùng dây luột làm chỉ. Vậy mà vẫn bay cao chót vót. Rồi bổng dưng mây đen kéo đến cơn mưa ào ào trút hạt mưa nặng. Cả bọn cùng nhau tắm mưa và lội trên vũng nước thật hồn nhiên tư lự. Nhớ nhất là những buổi trưa hè bọn tôi tụm năm tụm bảy vui chơi dưới những tán tre xanh mướt rậm rạp chỉ vài giọt nắng xuyên qua kẽ lá. Tuy mùa hè nhưng vẫn nghe mát rượi sau những cơn mưa. Thỉnh thoảng lại nghe tiếng rao của mấy cô bán hàng rong. Bọn tôi chỉ mua vài cắc bạc khoai mì rồi chia năm xẻ bảy. Tuổi thơ là như thế! không tham lam không vụ lợi và chỉ có những tình thương.



Cuối năm lớp nhất (lớp 5 bây giờ) tôi học hạng Nhất được nhận phần thưởng danh dự nên được thầy mua thêm chiếc cặp da và một cây viết máy hiệu Pilot (lúc đó chúng tôi chỉ viết bằng ngòi bút thép chấm mực) mà tôi vẫn xài nó từ năm lớp đệ thất cho đến lớp đệ nhất (lớp 6 đến lớp 12 bây giờ). Nhửng tháng nghĩ hè cùng những đứa bạn tôi đi trên con đường làng xa tít đi mõi cả đôi chân rồi chúng tôi nghĩ chân nơi những tán cây có nhiều bóng mát. Tôi lắng nghe tiếng chim hót líu lo rồi cũng cất cao giọng hát í ới. Ở quê nhà tôi lại được tận hưởng không khí trong lành. Tôi được vui chơi thỏa thích cùng mấy bạn bè cũng cùng trang lứa với tôi. Cả ngày bọn tôi đi câu cá hái trái cây lội suối mệt nhoài nhưng cũng thật lý thú. Tôi vẫn nhớ mùi khoai lang nướng khoai mì lụi thơm lừng hay mùi thơm đặc trưng của hạt điều nướng. Ở quê tôi những món ăn dân giã vậy mà nó ngon tuyệt đến khó quên.
Tôi nhớ có lần ba đưa tôi đi chơi trong chốn thị thành tôi thấy mọi vật xung quanh dường như lạ lẫm ba giải thích đủ điều khi bắt nhìn ánh mắt ngơ ngác của tôi ba mua cho tôi một chiếc bóng bay màu xanh hy vọng và một cái chong chóng đủ màu xanh đỏ tím vàng. Một thứ đồ chơi rẽ tiền nhưng tôi thấy nó quý giá vô cùng. Tôi giử nó để chơi suốt mấy tháng trời mà không bị hư hõng. Tôi nhớ về những ngày Tết đến cả nhà lại quây quần bên nhau được mặc những bộ áo mới được thưởng thức những món ngon mà ngày thường chẳng có.

alt

Tuổi thơ tôi thật giản dị và đầm ấm biết bao! Hôm nay chợt nhận ra mình đã không còn trẻ nữa. Tuổi thơ đã đi qua thật nhanh nhưng đọng lại trong ký ức thật nhiều. Tôi vẫn cứ luôn muốn giữ mãi những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu để đôi khi nhớ lại nó thấy lòng mình lâng lâng một cảm giác khó tả bởi mình còn được hạnh phúc hơn biết bao người khác khi mà mà họ chẳng hề có một tuổi thơ đẹp đẽ. Đa số trẻ con thời nay bị người lớn sắp đặt cho nhiều thứ chuyện: nào học ở trường học thêm học năng khiếu . . . Không có thời gian để vui chơi và giải trí hoặc có trẻ suốt ngày chỉ biết ôm máy tính chơi games và lướt web. Có trẻ còn phải lao động kiếm tiền trong độ tuổi quá trẻ cần vui chơi.
Hãy trả lại những gì thuộc về tuổi thơ cho trẻ nhỏ là điều mà mỗi chúng ta là người lớn cần phải quan tâm trong lúc này! Những nhà làm giáo dục những cơ quan làm công tác bảo vệ bà mẹ và trẻ em cần có những chính sách những thông tin những tuyên truyền rộng rãi. Đồng thời nên tạo ra những sân chơi hữu ích lành mạnh ở khắp nơi cho trẻ em. Chúng ta cùng chung tay hợp sức đóng góp một chút gì đó cho trẻ em để các cháu sau này lớn lên không ân hận vì tuổi thơ mình đã bị đánh cắp.


CHÂN THÀNH CẢM ƠN VÀ CHÚC SỨC KHỎE
TRƯƠNG THỊ THÙY VÂN
0961.090.479

Post A Comment:

0 comments so far,add yours

support@ini.vn