Top News



NHỮNG ĐIỀU CHA MONG CON CÓ!

Ngày… tháng … năm … Con yêu của cha!
Là một người làm cha, trách nhiệm của cha là phải dạy con tất cả những phẩm chất đạo
đức cần thiết, để con có thể sống xứng đáng như một con người - giữa cuộc đời này. Phần
lớn hạnh phúc mà mỗi người có thể thực sự cảm nhận được trong cuộc sống đều phụ thuộc
rất nhiều vào những phẩm chất đạo đức mà người ấy có.
Nói đến các phẩm chất đạo đức là nói đến một đề tài quá rộng, quá sâu sắc và quá phức
tạp, cha có thể dành cả ngàn trang sách cũng không thể nào nói hết. Thế nhưng, có lẽ con
cũng có ý nghĩ như cha, rằng chúng ta không cần đến những lời lẽ quá đỗi dài dòng như vậy!
Cha viết thật ít, nhưng cha hy vọng con đọc xong sẽ hiểu và lắng đọng thật nhiều... Điều
quan trọng nhất là con phải hiểu được những phẩm chất đạo đức mà bất cứ ai cũng cần
phải có, và nhất là phải thực sự SỐNG với nó, chứ không phải chỉ là dừng lại ở những hiểu
biết lý thuyết suông. Cha rất vui khi thấy trong thời gian gần đây con đã có được nhiều tiến
bộ hơn trước!
Ch ỉ khi nào con quyết tâm sống với những phẩm chất đạo đức thật sự của mình, con
mới có thể trở thành một con người chân chính!
Cu ốn sách đạo đức hay nhất mà con có thể đọc được chính là cuốn sách mà con đọc
bằng chính những trải nghiệm trong cuộc sống của mình! Và đến khi đó thì cha không còn
phải viết thêm một cuốn sách đạo đức nào dành riêng cho con nữa! Khi đó, đến lượt con,
con phải có trách nhiệm giáo dục đạo đức cho các thế hệ con cháu của mình!
cha đã tâm sự cùng con nhiều điều rồi, nhưng tóm lại, lúc nào cha cũng mong con

Có đủ sức khỏe để lúc nào cũng có thể làm việc với niềm thích thú.
Có đủ khả năng kiếm tiền một cách lương thiện để đáp ứng mọi nhu cầu chính đáng
của bản thân.
Có đủ tư duy để làm được nhiều việc hữu ích một cách hiệu quả.
Có đủ tỉnh táo để phân biệt được những điều tốt - xấu, phải - trái
Có đủ sáng tạo để luôn mang lại những điều mới mẻ cho cuộc sống
Có đủ sức mạnh để đương đầu với mọi khó khăn và vượt qua.
Có đủ kiên nhẫn để theo đuổi đến cùng những mục đích cao đẹp.
Có đủ khôn ngoan để nhìn thấy những sai lầm, khiếm khuyết của bản thân mình.
Có đủ chân thành để tạo sức thuyết phục người khác
Có đủ bao dung để tha thứ cho những lỗi lầm của người khác.
Có đủ cao thượng để vượt trên những gì nhỏ nhen, ti tiện.
Có đủ tình yêu thương để chia sẻ mọi điều tốt đẹp với người khác.
Có đủ niềm tin để theo đuổi đến cùng chân lý.
Có đủ nhạy bén để ứng xử một cách linh hoạt với những thay đổi của thực tế cuộc sống
Có đủ thận trọng để cân nhắc, tính toán lợi hại.
Có đủ táo bạo để tạo nên những cú bứt phá ngoạn mục.
Có đủ hy vọng để xua tan mọi âu lo về tương lai.
Có đủ tuyệt vời, để mãi mãi xứng đáng với niềm kỳ vọng của cha mẹ! Con nhé! Cha của
con!




HẠNH PHÚC VỚI NGHỀ NGHIỆP

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Vậy là sắp đến ngày con tốt nghiệp đại học! Không chỉ riêng mình con mà cả gia đình
mình đã mong chờ ngày này suốt hơn bốn năm qua! Khi chúng ta khát khao mong đợi một
điều gì, chúng ta sẽ có cảm nhận thời gian sẽ trở nên dài hơn, trôi qua lâu hơn. Chắc con
cũng cảm thấy rằng, thời gian hơn bốn năm qua trôi qua thật lâu, mà cũng thật nhanh! Con
cảm thấy thời gian trôi lâu, vì con quá mong đợi đến ngày con tốt nghiệp. Nhưng đến hôm
nay, có lẽ con đang ngẩn ngơ tự hỏi, sao mà thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó mà đã hơn
bốn năm trôi qua rồi!
Sắp tới đây, con sẽ phải đi tìm một công việc phù hợp với ngành học chuyên môn của mình!
M ặc dù con đã đi làm từ khá lâu, nhưng những công việc trước đây chỉ là việc làm thêm
mà thôi! Nghề nghiệp sắp tới của con sẽ là nghề mà con có thể gắn bó suốt cuộc đời mình!
Cha muốn nói đến niềm hạnh phúc của con khi theo đuổi nghề nghiệp. Chỉ khi nào chúng ta
yêu thích, tìm thấy niềm vui, thực sự cảm nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp của
mình, thì những gì chúng ta làm mới thực sự có hiệu quả!
Không ph ải cứ ra trường là con có thể tìm ngay được một công việc phù hợp với ước
muốn, sở thích của mình! Cuộc sống hoàn toàn không đơn giản như vậy! Trước đây, con đã
dám ước mơ, dám theo đuổi ước mơ của mình, thì giờ đây, cha hy vọng con cũng sẽ tiếp tục
dám tiếp tục theo đuổi ước mơ đó, dám dấn thân, dám thất bại, để cuối cùng: dám thành
công và dám tự khẳng định mình! Nói chung, con sẽ phải trải nghiệm rất nhiều điều khác
nhau, để cuối cùng con mới có thể thực sự cảm nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp mà
mình yêu thích!
*
Ph ần lớn ý nghĩa công việc của chúng ta phụ thuộc vào việc công việc mà ta làm có lợi
ích cho người khác, cho xã hội hay không? Chúng ta đem lại được những gì tốt đẹp cho
người khác, cho xã hội? Nếu con không xác định được những điều này thì con có khác nào
một kẻ mộng du đang đi trên mê lộ công việc của mình? Một khi con tìm được câu trả lời
thật rõ ràng cho câu hỏi đó, nghĩa là con đã thực sự thấy được ý nghĩa của công việc và cảm
nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp của mình! Ta là ai, nếu ta vẫn cứ phải làm việcquần quật mỗi ngày mà không hề biết mình đã đem lại tác động tích cực nào cho người
khác, cho cuộc đời?
N ếu trong xã hội mà bất cứ ai cũng say mê và tận tụy với nghề nghiệp của mình, thì xã
hội trở nên thật tốt đẹp!
Cha mu ốn con phải say mê công việc của mình đến mức, ngày nào không được làm công
việc mà mình yêu thích, con sẽ cảm thấy ngày đó thật vô nghĩa, chán nản! Cha mong mỗi
sáng thức dậy, con sẽ gật đầu mãn nguyện với chính mình rằng, công việc của mình trong
ngày hôm nay không còn là một gánh nặng nữa, mà phải trở thành một niềm vui thực sự.

KHI NÀO CON NÊN KHÓC?

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Cha không hề muốn vẽ ra trước mắt con một thế giới chỉ có những điều vui tươi, tốt
đẹp. Bởi lẽ, điều đó không thực tế. Khi con càng lớn lên, càng trưởng thành, con sẽ càng phải
đối diện cuộc sống với những thực tế của nó. Không chỉ có niềm vui và hạnh phúc, cuộc
sống còn có rất nhiều chuyện buồn khổ, những nỗi đau, mất mát khiến con người ta phải rơi
nước mắt! Một trong những trách nhiệm quan trọng của bậc làm cha mẹ là phải chuẩn bị
cho con cái một cái nhìn đúng đắn về thực tế cuộc sống, nếu như không muốn con cái mình
phải gánh chịu nhiều thất bại trên đường đời sau này! Rồi con sẽ thấy, trong rất nhiều vấn
đề nan giải mà con phải đương đầu trong cuộc sống sau này, luôn đòi hỏi con phải dám
trung thực để nhìn nhận đúng vấn đề; để rồi từ đó, con mới có thể đương đầu, giải quyết
được vấn đề và đưa cuộc sống của mình tiến lên.
L ẽ dĩ nhiên, trong những lá thư trước đây cha viết gửi cho con, cha thường viết về
những điều tốt đẹp hơn là nói đến những mặt trái của cuộc sống. Con có hiểu vì sao cha lại
làm như vậy không? Bởi lẽ, tuổi của con còn nhỏ, cha cần gieo nơi tâm hồn con hạt giống
của những điều tốt đẹp nhất. Điều này cũng tựa như là việc tạo sức đề kháng cần thiết cho
tâm hồn con vậy! Sau này, khi con lớn, tự con cũng sẽ dần dần hiểu được những mặt trái
cuộc sống là như thế nào! Rồi sẽ có những lúc con kinh ngạc vì cuộc sống này lại có những
kẻ hết sức tầm thường, nhỏ nhen, đốn mạt... ngoài sức tưởng tượng của con. Khi đó, cha tincon có đủ sức mạnh của những điều tốt đẹp để vượt lên tất cả những gì là xấu xa, thấp hèn,
tầm thường nhất!
Chính vì cu ộc sống bao hàm nhiều mặt phức tạp khác nhau như vậy, mà trong cuộc
sống của mỗi người chúng ta có những khi đầy ắp tiếng cười, và cũng có nhiều khi đong đầy
nước mắt. Nói đến nước mắt, người ta thường nghĩ, nước mắt chỉ dành riêng cho phái nữ.
Trên thế gian này, người phụ nữ được trời phú cho trái tim nhạy cảm, tấm lòng dễ bao
dung, đồng cảm với nỗi đau của người khác. Họ dễ xúc động, nên bất cứ khi nào họ cũng dễ
rơi nước mắt hơn so với đàn ông chúng ta. Đó là chưa nói, thế giới tâm lý của phái nữ
thường rất thầm kín, phức tạp hơn so với phái nam chúng ta rất nhiều!
Th ế nhưng, đàn ông chúng ta cũng là con người, nên cũng vẫn biết khóc, con ạ! Bằng
chứng là, ngay từ khi con mới chào đời, con đã cất tiếng khóc oe oe rồi! Có phải vậy không?
Khi con còn nh ỏ, cha không bao giờ dạy con khóc. Cha vẫn dạy con rằng, đàn ông cần
phải can trường, cứng cỏi. Đúng như vậy! Nhưng khi con đã lớn lên, cha muốn con phải
nhận thức được một vấn đề quan trọng là: một người đàn ông nên khóc khi nào?
Nh ận thức được điều này là rất quan trọng, con trai ạ! Cha cho rằng, cần phải giáo dục
con người biết cười khi nào và biết khóc khi nào! Con thử hình dung, nếu chúng ta phải
sống trong một thế giới mà con người ta không còn biết khóc gì thì thế giới ấy sẽ kinh
khủng đến mức nào? Một thế giới lạnh lùng, thờ ơ và tàn nhẫn. Một thế giới chán ngắt và
đáng sợ!
Do vậy, trong cuộc sống, cha mong con trai của cha :
ừng chỉ biết khóc cho bản thân mà hãy biết khóc nhiều hơn cho người khác.
ết khóc cho những gì trong đời mình đáng phải tiếc nuối.
ể cho những nỗi xót xa, thương cảm biến đổi con trở thành một con người sẵn
sàng ra tay giúp đỡ người khác mỗi khi cần.
ối cùng, con đừng bao giờ để bản thân mình trở thành kẻ dửng dưng, vô cảm
trước những nỗi đau của người khác, con nhé!


SỐNG LÀ ĐỂ ĐỒNG CẢM, YÊU THƯƠNG VÀ CHIA SẺ!


Ngày … tháng … n ăm … Con yêu của cha!
Th ứ Bảy cuối tuần vừa rồi, sau bữa cơm tối, mẹ con đã đề xuất với cả nhà một ý tưởng
rất hay, đó là: mỗi năm, cả nhà mình sẽ trích thu nhập của gia đình để tặng 5 suất học bổng
cho sinh viên nghèo tại trường của mẹ. Đối tượng nhận học bổng là các sinh viên nghèo,
vượt khó học giỏi, phần lớn đều ở nông thôn. Sau khi tốt nghiệp ra trường, những sinh viên
này sẽ về quê để phục vụ bà con nghèo, nhất là những nơi xa thành phố, không có những
bệnh viện lớn, mà dịch vụ y tế thì còn rất đỗi thiếu thốn!
V ới ý tưởng này của mẹ, cha sẵn lòng ủng hộ cả hai tay! Việc này lẽ ra cha và mẹ đã phải
làm từ rất lâu rồi! Bởi vì đó là ước mơ của mẹ con từ thời còn là sinh viên! Mẹ con là một
người vừa sống thực tế nhưng cũng vừa rất lãng mạn. Mẹ thực tế ở chỗ rất thấu hiểu hoàn
cảnh khó khăn của người khác. Mẹ lãng mạn ở chỗ, luôn có những ước mơ thật đẹp để giúp
đỡ người khác, trong khi hoàn cảnh của mình cũng không phải dễ dàng gì. Mẹ của con là vậy
đó! Lúc nào cũng nghĩ đến người khác nhiều hơn là nghĩ cho bản thân mình. Cha rất yêu mẹ
con và sẵn lòng đồng hành với mẹ trọn cuộc đời cũng vì đức tính hiếm có này của mẹ!
T ừ trước đến nay, con có biết rằng, cả cha và mẹ đều tự hào vì có chung một mục đích
sống, đó là: phục vụ con người. Dù rằng, ngành nghề chuyên môn của cha và mẹ là khácnhau, nhưng lại gắn bó hết sức mật thiết với nhau, bổ sung cho nhau. Nghề nghiệp của cả
cha lẫn mẹ đều luôn cần đến sự đồng cảm, yêu thương và sẻ chia với những nỗi đau của
người khác - có thể đó là nỗi đau về thể chất hay tinh thần. Mục đích cuối cùng của công việc
cha mẹ làm là: đem lại niềm vui, hạnh phúc cho con người!
Mà m ột khi cha mẹ đã nguyện sống cả đời vì một mục đích như vậy, thì cha có gì còn
phải e ngại trong chuyện góp một phần thu nhập của mình để tặng học bổng cho các sinh
viên của mẹ con?
Nh ưng con phản đối cha mẹ rằng: “Nhà mình cũng không giàu có gì? Sao cha mẹ lại phải
làm như vậy? Việc đó nên để cho các đại gia làm!”
Cha đồng ý với con, đúng là gia đình mình không giàu có gì, nhưng cũng không đến mức
quá thiếu thốn. Tiền bạc mà nhà mình có được hằng tháng đều là công sức lao động chân
chính của cả cha lẫn mẹ phải “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” mới có được! Nhưng nếu như trong
xã hội ai cũng có thái độ chần chừ, chờ đợi người khác làm trước rồi mình mới chịu làm, thì
rốt cuộc ai sẽ làm hở con? Là những người trí thức, chúng ta phải quyết tâm vào cuộc trước,
rồi mới may ra kêu gọi các đại gia vào cuộc được, con ạ! Vẫn biết “vạn sự khởi đầu nan”,
nhưng nếu không có sự khởi đầu này, thì sẽ chẳng bao giờ có được những điều tốt đẹp xuất
hiện tiếp theo đâu con!
Hình nh ư mẹ con tỏ vẻ hơi ngạc nhiên về thái độ của con, nhưng cha thì không! Lúc còn
nhỏ, cha sống ở một huyện vùng sâu thuộc tỉnh Đồng Nai. Tuổi thơ của cha rất cơ cực, cha
đã từng làm ruộng, làm rẫy, nên cha rất thông cảm và thương những người nông dân nghèo
khổ. Còn con, tuổi thơ của con bây giờ không còn phải chịu đựng nhiều cơ cực như cha ngày
xưa nữa. Thế nhưng, nếu con may mắn được sống trong hoàn cảnh đầy đủ mà con vẫn biết
cảm thông với hoàn cảnh khó khăn của người khác, để rồi hết lòng yêu thương giúp đỡ họ,
thì càng đáng quý, con ạ!
Ng ười Việt Nam mình có câu: “Dốc bồ thương kẻ ăn đong.” Ý nghĩa của câu này là gì?
Chắc con chưa hiểu ý nghĩa của câu thành ngữ này! Con biết không? Ngày xưa, người nông
dân sống ở quê thường đựng lúa thóc trong bồ, cất trong nhà. Số lúa thóc này được cất trữ
để cả gia đình ăn dần dần. Đến khi nào phải dốc bồ, có nghĩa là lượng lúa thóc trong bồ đã
vơi đi nhiều, sắp hết. Điều này cũng đồng nghĩa với việc gia đình lâm vào cảnh thiếu thốn, sẽphải đi vay bên hàng xóm may ra mới có cơm ăn hằng ngày. Mà nếu bên nhà hàng xóm cũng
lâm vào hoàn cảnh khó khăn như mình, thì còn biết xoay sở ra sao? Ý nghĩa sâu xa của câu
thành ngữ này là, chỉ khi nào con người ta sống trong cùng cảnh ngộ khó khăn, thiếu thốn
thì mới dễ thương nhau, thông cảm cho nhau.
Con ch ưa sẵn lòng giúp đỡ người khác, điều này cũng không có gì là khó hiểu. Bởi vì, từ
nhỏ đến giờ, con luôn được cha mẹ lo cho con đầy đủ. Con chưa phải chịu thiếu thốn thứ gì,
chưa phải thiếu thốn ngày nào. Nhưng bắt đầu từ mùa hè năm nay, cha mẹ sẽ không còn
“bao cấp” từ A đến Z cho con nữa! Con sẽ phải cố gắng đi làm thêm ngay từ bây giờ, để hiểu
biết thực tế cuộc sống, để biết quý đồng tiền chân chính do mình làm ra, và nhất là để biết
đồng cảm, sẻ chia với hoàn cảnh khó khăn của nhiều người khác!


Ý NGHĨA CỦA NGÀY LỄ TRI ÂN!

Ngày … tháng… năm… Con yêu của cha!

Con bi ết không? Trong trường Đại học Y khoa, như một thông lệ, mỗi năm đều có một
ngày dành riêng để tưởng nhớ những người đã tình nguyện hiến xác phục vụ cho nghiên
cứu khoa học. Ngày này được gọi là ngày lễ tri ân. Năm nào buổi lễ cũng được diễn ra trong
bầu không khí thiêng liêng, trang trọng, với sự có mặt của rất nhiều thân nhân, gia đình củanhững người đã khuất, các giảng viên đại học, các nhà khoa học, và đặc biệt là sự có mặt rất
đông đảo các thế hệ sinh viên của nhà trường.
Cha ch ỉ thật sự hiểu được ý nghĩa của ngày lễ này từ khi cha được nghe một bạn đồng
nghiệp bên trường đại học y dược tâm sự rằng, tại những buổi lễ như thế này, mỗi sinh viên
đều có dịp bày tỏ niềm tiếc thương và biết ơn vô hạn đối với những người đã tình nguyện
hiến thân cho sự nghiệp giáo dục và đào tạo các bác sỹ y khoa cho đất nước. Những người
tình nguyện hiến xác cho khoa học, dù họ không vượt qua những thử thách nghiệt ngã của
bệnh tật cũng như quy luật tất yếu của cái chết, nhưng họ vẫn luôn sống mãi trong tâm hồn
mỗi sinh viên y khoa như những tấm gương sáng ngời của lòng nhân ái và đức hy sinh cao
cả...
N ếu giả sử không có những con người tình nguyện hiến xác ấy, có lẽ mẹ của con sẽ
chẳng thể nào thực hành gì được, chứ chưa nói đến niềm ước mơ trở thành tiến sỹ y khoa,
có tay nghề vững vàng như ngày hôm nay để phục vụ bệnh nhân.
Môn “Gi ải phẫu học” luôn được xem là một môn học cơ sở trong chương trình đào tạo
sinh viên y khoa. Ngày nay, với những tiến bộ của khoa học và công nghệ vật liệu, sinh viên
có thể thực tập qua những hình ảnh mô phỏng từ các chất liệu giả. Tuy nhiên, việc thực tập
như vậy cũng chỉ mang tính chất hỗ trợ mà thôi, chứ hoàn toàn không thể so sánh được với
điều kiện trực tiếp phẫu tích trên xác người thật. Muốn thực hành giỏi thì sinh viên cần phải
có tiêu bản người thật. Đây là điều chắc chắn và không có gì để chối cãi! Nhờ có những
người tình nguyện hiến xác mà các sinh viên có thể thực hiện những đề tài nghiên cứu khoa
học thực sự có giá trị.
Và nh ư vậy, con có thể thấy rằng, ngày lễ tri ân thật sự mang lại ý nghĩa giáo dục y đức
cho mỗi sinh viên y khoa. Người bạn đồng nghiệp của cha vẫn thường nói rằng, ngày lễ ấy
còn có ý nghĩa sâu sắc hơn rất nhiều so với những cuốn giáo trình dày cộm hay những bài
thuyết giảng về y đức dài lê thê trên giảng đường. Ngày lễ tri ân sẽ luôn khắc sâu dấu ấn
trong tâm trí của mỗi sinh viên - những thế hệ học trò sẽ tiếp nối công việc của mẹ con - bài
học sâu sắc về sự cống hiến và hy sinh của những người đã khuất, tuy hết sức lặng lẽ, âm
thầm, chẳng hề có tượng đồng hay bia đá để ghi ơn, cũng chẳng hề được in tên trên sách
báo, nhưng họ mãi mãi đi vào lịch sử ngành y như những con người bất tử...Có m ột lần, người bạn đồng nghiệp nói với cha rằng, mỗi lần bác ấy ngắm nhìn một
chiếc lá úa vàng trên cây đang lìa cành, sắp rơi xuống đất nơi cửa sổ giảng đường hay bệnh
viện, bất chợt bác ấy lại nghĩ đến hình ảnh của những con người cao cả đã hiến xác cho khoa
học. Những chiếc lá ấy lặng lẽ rụng xuống, nhưng không phải là mãi mãi mất đi hẳn. Chúng
tiếp tục lặng lẽ phân hủy để biến thành muôn vàn dưỡng chất màu mỡ, để rồi lại nuôi
dưỡng những cây khác... tiếp tục lớn lên xanh tươi.
Và qua nh ững gì mẹ con đã nói, rất nhiều lần cha suy nghĩ, cuộc đời mỗi người chúng ta
vẫn luôn mang những ý nghĩa sâu sắc nào đó, lúc ta còn sống cũng như khi đã chết. Tự mỗi
người chúng ta phải cố gắng sống sao cho có thể để lại thật nhiều điều có ý nghĩa tốt đẹp
cho cuộc đời này, ngay cả khi ta đã nằm xuống! Con hãy cố gắng sống như vậy, con nhé!


ÂM NHẠC LÀM CHO CUỘC SỐNG PHONG PHÚ HƠN…

Ngày… tháng … n ăm… Con yêu của cha!
Trong các lo ại nhạc cụ, cha thích nhất là cây đàn guitare, vì nó đơn giản, gọn nhẹ và
bình dân. Chúng ta có thể mang nó theo bất cứ nơi đâu, có thể dùng nó để biểu diễn mọi lúc,
mọi nơi. Thời sinh viên, cha rất thích bài hát “Cây đàn sinh viên” của nhạc sỹ Quốc An với
những ca từ diễn tả rất chân thật cuộc sống thế hệ sinh viên của cha thời đó. Với những sinh
viên sống xa nhà, cuộc sống có nhiều khi cảm thấy rất buồn tẻ, nhưng nhờ có cây đàn
guitare mà cuộc sống bỗng trở nên thật đẹp: “Đời sinh viên có cây đàn guitare, đàn ngân lên
chúng ta cùng hòa ca. Có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha, hát vang cùng lời ca...”H ồi đó, ở ký túc xá, cha đã nhiều lần đàn và hát cho một người bạn nữ rất đẹp - mẹ của
con bây giờ - nghe những bài hát ca ngợi cuộc sống, ca ngợi tình yêu ! Bây giờ, cha ước gì
thời gian có thể quay trở lại để cha được sống thêm một lần nữa những ký ức tươi đẹp đó!
Đ ã lâu rồi, cha không gảy đàn cho mẹ con nghe. Nhiều khi cha cứ viện cớ công việc của
cha và mẹ đều bận rộn, nhưng nghĩ lại, cha thấy mình thật có lỗi! Người phụ nữ đôi khi cần
đến những niềm vui hết sức giản dị mà trong cách nhìn của đàn ông chúng ta, chúng ta dễ
cho đó là những điều bình thường, không đáng lưu tâm.
Th ế nhưng, con có để ý không? Tối thứ Năm vừa rồi, sau buổi tiệc mừng sinh nhật mẹ,
trước mặt đông đủ bà con họ hàng cùng bạn bè, cha đã đàn và hát tặng mẹ bài hát ngày xưa
mẹ rất yêu thích. Và chắc con đã thấy nụ cười tự hào pha lẫn hạnh phúc trên gương mặt mẹ.
Cha có cảm giác rằng, trông mẹ con dường như trẻ lại đến... mười mấy tuổi đấy! Vậy mới
biết, những niềm vui tinh thần thực là có ý nghĩa đối với cuộc sống của mỗi người như thế
nào!
Dù cu ộc sống vật chất có chút khó khăn đi chăng nữa, nhưng nếu tinh thần của mỗi
chúng ta thật sự được thoải mái, nhẹ nhàng, thì chúng ta vẫn cảm nhận được những niềm
vui, hạnh phúc bất tận của cuộc sống!
Không còn nghi ng ờ gì nữa, chính âm nhạc góp phần làm cho cuộc sống phong phú hơn!
Hôm nay, cha thật vui khi thấy con tập đàn, vì cha biết, chính con đang nỗ lực tìm kiếm sự
phong phú cho cuộc sống của mình và của người khác!
Và sau này, bi ết đâu chính con cũng sẽ có dịp đàn và hát một bài hát nào đó để chúc
mừng sinh nhật người vợ hiền sau này của con! Lúc đó, con sẽ cảm nhận rõ rệt hơn niềm
hạnh phúc tương tự như cha đã cảm nhận ngày hôm nay!



KẾ HOẠCH LÀM VIỆC TRONG MỘT THÁNG

Ngày … tháng… năm… Con yêu của cha!
Con chính là niềm hy vọng của cha. Lúc nào cha cũng muốn nhen nhóm trong con
những khát vọng thành công trong cuộc sống. Ngày hôm nay, cha muốn nói với con về việc
tự vạch ra cho mình kế hoạch sống, học tập và làm việc trong tháng kế tiếp.
M ột năm có mười hai tháng. Bây giờ thời gian đã trôi qua nửa tháng rồi và sắp đến
tháng kế tiếp. Con đã đề ra kế hoạch cho tháng tới của mình chưa? Con cần chuẩn bị một kế
hoạch công việc cho mình. Con có gặp khó khăn nào đó khi theo đuổi kế hoạch công việc của
mình không?
Nhi ều lần trong cuộc sống, phải chăng con đã thấy mình tự “bội ước” với những kế
hoạch công việc mà con đã tự cam kết với chính mình. Và khi không theo đuổi được kế
hoạch công việc đã đề ra, có phải con có cảm tưởng mình là kẻ thất bại? Mọi ước muốn thay
đổi cuộc đời mình sao thật khó thực hiện?
Thông th ường, không thực hiện đúng kế hoạch công việc là nguyên nhân khiến chúng ta
có cảm giác mình là kẻ thất bại. Nhưng liệu con cứ mãi có suy nghĩ như vậy thì có đúng
không? Con ạ! Chính thái độ sống của chúng ta mới là yếu tố quyết định thành công hay thất
bại của chúng ta. Vì vậy, thay đổi nếp nghĩ và thái độ sống của mình là điều có ảnh hưởng
quan trọng đối với sự thành bại trong cuộc đời của con đấy!
Khi s ắp hết một tháng, con nên đề ra cho mình kế hoạch công việc cho tháng sắp tới. Và
để đạt được mục đích của mình, con nên thay đổi thái độ sống của mình theo hướng tích
cực hơn. Điều này giúp con dễ dàng bắt tay vào thực hiện từng bước đi vững chắc trong khithực hiện kế hoạch công việc của mình hơn. Con không nên chỉ nói: “Tôi có thể làm được
điều đó!”, mà con phải nói: “Tôi tin chắc chắn rằng tôi đạt được điều đó!”
Ho ạt động là con đường đi tới thành công. Tuy nhiên, trên con đường đó, con luôn rất
cần có niềm vui, sự hào hứng để có thể tiếp tục vững bước trên từng chặng đường dài của
con. Niềm vui và sự hào hứng cũng chính là thái độ sống tích cực! Mỗi ngày, con càng tiến
đến gần hơn đến mục đích sống cao đẹp của mình. Con cũng cần phải xác định cụ thể từng
khoảng thời gian nhỏ hơn, ví dụ mỗi ngày mình sẽ làm được một kết quả gì, dù nhỏ, nhưng
vẫn phải cụ thể. Những thành công nho nhỏ ấy cũng ảnh hưởng đến thái độ sống tích cực
của con đấy! Nó sẽ tăng cường nghị lực cho con để đi đến thành công cuối cùng.
Hi ện giờ, có thể con đang cảm thấy hứng khởi với những ý tưởng mà cha vừa gợi mở.
Những ý tưởng vừa rồi cũng góp phần làm cho con có một thái độ sống tích cực hơn cho
mình rồi. Nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì chưa đủ đâu! Từ hôm nay, con hãy rèn luyện cho
mình thói quen sống với thái độ tích cực, dù đôi lúc công việc hay hoàn cảnh có tồi tệ thế
nào chăng nữa!
M ột khi con biết nhìn cuộc đời, nhìn công việc của mình bằng một thái độ sống tích cực
và có sự chuẩn bị kế hoạch cụ thể, rõ ràng, chắc chắn con sẽ gặt hái thành công và cuộc đời
con sẽ thay đổi một cách kỳ diệu!


CON LÀ NIỀM KỲ VỌNG CỦA CHA

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Cha r ất yêu thương con! Và cha luôn tin con là một cậu bé tuyệt vời! Chính vì vậy mà
cha mới viết những lá thư này gửi con. Cha hy vọng, những lời cha nói sẽ nhen lên trongtâm hồn con ngọn lửa ấm áp của tình yêu thương. Con sẽ hiểu rằng, cha yêu thương con và
lo lắng cho tương lai của con như thế nào! Bởi lẽ, tương lai của con cũng chính là tuổi già
của cha...
Ng ồi nhớ lại những năm tháng trước đây, cha có thể cảm nhận được đó là cả một quãng
đời rất dài, tràn đầy ý nghĩa và tuyệt vời biết bao khi cha thấy con lớn lên và trưởng thành
từng ngày! Dù cha mẹ có mong con cứ mãi nhỏ bé như ngày nào để thương yêu, che chở con
trong vòng tay của mình đi chăng nữa, thì con cũng vẫn cứ lớn lên, cứ trưởng thành theo
quy luật tất yếu của cuộc sống mà thôi!
Đến hôm nay, con đã vào đại học, con có biết rằng, cha cũng vui mừng chẳng kém gì con
đâu!
Dù cha bi ết rằng, đối với tuổi trẻ như con, ngày nay đại học không phải là lối vào đời
duy nhất! Dù rằng, hiện tại chúng ta đã chuyển giáo dục đại học từ chỗ tinh hoa sang đại
chúng, và việc học đại học là điều rất đỗi bình thường của rất nhiều người trong xã hội,
chẳng có gì quá to tát ghê gớm, nhưng cha vẫn chúc mừng con!
Đ iều mà cha muốn nhắc con trong ngày đầu tiên bước chân vào giảng đường đại học, đó
là: để có thể hội nhập với cuộc sống, ngay từ bây giờ, con đừng chỉ khép chặt đời mình giữa
bốn bức tường của trường đại học rồi cố tưởng tượng ra các yêu cầu của cuộc sống và cố
đáp ứng nó; trái lại, con hãy đi ra ngoài, nhìn xem thiên hạ cần gì và nhất là mình thật sự
mong muốn điều gì ở tương lai, để lấy đó làm cơ sở điều chỉnh cách học, phác thảo ý tưởng
về cách nỗ lực vươn lên ngay từ bây giờ!
H ọc đại học không có nghĩa là chỉ có học và học! Con hãy gắn những điều mình học với
thực tế cuộc sống. Cứ tranh thủ làm thêm những việc mà mình có thể làm được! Làm thêm
không chỉ là để giải quyết vấn đề tiền bạc, mà quan trọng hơn, là để được thử thách, học hỏi,
để tích lũy kinh nghiệm sống cho nghề nghiệp sau này. Những non nớt, sai sót, ngờ nghệch
mà con mắc phải ngày hôm nay sẽ là những bài học bổ ích khi con vào nghề một cách thực
thụ sau này!
Nh ững ngày tháng học đại học sẽ là “những cuộc đua” có ảnh hưởng rất lớn đến tương
lai sau này của con! Những gì con đang làm hôm nay cũng chính là những nỗ lực vô giá cho
ngày mai.Con trai c ủa cha! Ngày hôm nay, cha muốn đặt niềm kỳ vọng nơi con. Những ước mơ
tươi đẹp nhất thời tuổi trẻ của cha mà cho đến bây giờ cha vẫn chưa thực hiện trọn vẹn
được! Những gì cha đang thực hiện còn dang dở, cha luôn kỳ vọng và đặt niềm tin tưởng
nơi tương lai của chính con... Chắc chắn con sẽ tiếp bước cha để hoàn tất những ước mơ
tươi đẹp đó!


KHÁM PHÁ NĂNG LỰC TIỀM ẨN

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Con có biết không, mỗi người chúng ta, khi sinh ra trong cuộc đời này đều được sở hữu
những thứ vô cùng quý giá, đó là: năng lực tiềm ẩn của bản thân mình. Những năng lực tiềmtàng được hiểu là “những gì rất có thể sẽ biến thành hiện thực, nhưng hiện tại thì tạm thời
chúng vẫn chưa thành hiện thực”.
Chắc con có để ý thấy nhiều người quanh con vẫn thường cảm thấy chán nản, thấy mình không đạt được những mục đích mà mình mơ ước, cảm thấy không mãn nguyện trong cuộc
sống, chỉ vì người ta lãng quên những năng lực còn tiềm ẩn của bản thân họ. Khi con nhìn m ột cậu bé đang hào hứng chạy dưới sân, chân nó đẩy đưa một quả bóng
trông thật ngoạn mục. Với những hành động nhanh nhẹn, khéo léo đó, chúng ta có thể nghĩ
đến một lúc nào đó trong tương lai, cậu bé sẽ là một danh thủ với những bàn thắng đẹp mắt
nhất, góp phần làm nên chiến thắng cho một đội bóng danh tiếng trong những giải đấu hấp
dẫn nào đó...
Tuy nhiên, để cho những năng lực tiềm ẩn của bản thân được “đánh thức”, chắc chắn
cậu bé sẽ còn phải học tập và rèn luyện rất nhiều. Năng lực tiềm ẩn chỉ nói lên khả năng “CÓ
THỂ” thành công trong một hoạt động nào đó, chứ nó không tự dưng mà đem lại cho chúng
ta thành công. Lựa chọn một cách sống như thế nào để cho những năng lực tiềm ẩn của
mình được “đánh thức”, đó mới là điều quan trọng nhất!
Nh ững buổi chiều đi làm về, trên những con đường với dòng người xuôi ngược vất vả đi
làm về và tranh thủ những buổi học thêm ban tối, thì ngay bên đường, trong những quán cà
phê, quán ăn, chắc con cũng thường thấy những gương mặt khá quen thuộc của nhiều thanh
thiếu niên ở lứa tuổi của con. Dường như họ không thể sống một ngày mà không la cà ra
quán cà phê. Với tóc tai lởm chởm, nhuộm lòe loẹt hai ba màu, áo quần kệch cỡm, vẻ mặt
nghênh ngáo, họ tích cực ngồi bàn luận về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất mà nội dung có
lẽ cũng chỉ là... tào lao mà thôi! Cha chưa cần biết những thanh thiếu niên ấy có những năng
lực tiềm ẩn gì, nhưng cha có thể chắc chắn một điều rằng, một lối sống như vậy sẽ chẳng
giúp họ phát huy được những năng lực tiềm ẩn của bản thân. Dĩ nhiên, cha chẳng bao giờ
mong con trai của cha lại mắc phải những sai lầm tương tự như vậy!
Cha v ẫn thầm tiếc, giá mà những thanh thiếu niên ấy biết lựa chọn những cách sống
thích hợp hơn để phát huy “những năng lực tiềm ẩn” của bản thân! Đành rằng, mỗi người
đều có quyền tự do lựa chọn một cách sống. Thế nhưng, việc không có đủ tỉnh táo, không cóđủ định hướng để lựa chọn một cách sống nhàm chán như vậy thì đương nhiên, sớm hay
muộn gì, tự mình cũng sẽ đánh mất những gì tốt nhất mà lẽ ra mình có được, con ạ!
Trong cu ộc sống, thiếu một chút kỷ luật đối với bản thân, thiếu một chút ý thức rèn
luyện, thiếu một chút thái độ sống nghiêm túc, thiếu một chút khát vọng vươn lên, nhất là
thiếu một chút sáng suốt trong việc lựa chọn một lối sống đúng đắn, người ta đều có thể
đánh mất hết những năng lực tiềm ẩn của bản thân và biết bao cơ hội tốt mà lẽ ra mình có
thể vươn lên.
R ất nhiều người khác thì lại tự biến cuộc đời mình thành nạn nhân của những thất bại,
chỉ vì họ mãi tự giam cầm đầu óc của họ trong những suy nghĩ hết sức tiêu cực, bi quan. Đó
là một triết lý sống rất yếm thế, bị động, thiếu hẳn sức sống cho bản thân. Nó làm cho con
người ta lúc nào cũng cứ tin rằng, mình chẳng thể nào tiến xa được, tương lai của mình sẽ
chẳng bao giờ tốt đẹp được. Rồi sao nữa? Mình là kẻ bất tài, suốt đời chẳng làm nên chuyện
gì hay ho cả!... Nghĩ như thế là hoàn toàn sai!
S ở dĩ cha nói những ý nghĩ như trên hoàn toàn sai, bởi vì: mỗi người đều có những năng
lực tiềm ẩn của riêng mình. Những năng lực đó sẽ giúp chúng ta làm cho cuộc đời mình tốt
đẹp hơn lên. Vấn đề là con có cố gắng phát hiện ra những năng lực còn tiềm ẩn của mình
hay không? Có nỗ lực rèn luyện, phát huy nó hay không? Con có tin tưởng ở chính bản thân
mình, tin vào những năng lực còn tiềm ẩn của mình hay không?
N ếu chúng ta tin rằng, mình là kẻ vụng về, chắc chắn tay chân chúng ta cũng sẽ trở nên
lóng ngóng, vụng về. Nếu bây giờ con cứ nghĩ rằng, mình sẽ thất nghiệp, thì chắc chắn là sau
này con sẽ rất khó mà tìm thấy một việc làm. Nếu con tự cho rằng mình là một kẻ “ngu đần”,
con sẽ sớm trở nên ngu đần. Nếu con nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ thành công trên đường
đời, chắc chắn đường đời của con sẽ gánh chịu nhiều thất bại thảm hại...
Nh ưng trái lại, nếu con tin rằng mình có thể học giỏi được chẳng kém gì người khác, con
sẽ học được. Nếu con nghĩ mình có thể làm được một công việc nào đó, chắc chắn con sẽ cố
gắng làm, cố gắng thích nghi với công việc, và con sẽ thành công.Nói chung, nh ững niềm tin tưởng vững vàng, sắt đá vào năng lực tiềm ẩn của bản thân,
sẽ đặt ra nền móng vững chắc cho cả cuộc đời con. Cha muốn nói rằng, đây là vấn đề quan
trọng tới mức sống còn cho cả cuộc đời con. Con phải luôn tự nhủ với lòng mình rằng, dù
cuộc đời mình có bị mất mát tất cả, hãy giữ vững cho mình niềm tin. Đánh mất niềm tin là
đánh mất tất cả. Ngược lại, còn niềm tin, mình còn có thể làm lại được tất cả. Mình sẽ lại gặt
hái những thành công trong cuộc đời, nếu như mình có một mục đích ở phía trước, và tin
rằng mình có đủ những năng lực tiềm ẩn để thực hiện những mục đích ấy!
Con hãy nh ớ vai trò quan trọng của niềm tin để lấy đó làm điểm khởi đầu cho việc phát
hiện và phát huy những năng lực tiềm ẩn của bản thân. Một khi con sống với thái độ tích
cực và niềm tin vững chắc không gì lay chuyển nổi như vậy, nhất định rồi con sẽ gặt hái
những thành quả mỹ mãn.
Cu ộc đời con có thể là một cuộc mạo hiểm đầy thú vị hoặc là không có gì hết. Có bao giờ
con tự hỏi, vì sao trong cuộc sống lại có những người thành công hơn rất nhiều người bình
thường khác? Có rất nhiều lý do dẫn đến những thành công ngoạn mục như vậy! Thế
nhưng, một trong những lý do quan trọng nhất là những người ấy biết tin tưởng vào khả
năng tiềm ẩn của bản thân, biết kiên nhẫn, biết tìm những lý do đầy thuyết phục để tự động
viên, thúc đẩy chính mình, biết can đảm dấn thân vào mạo hiểm, thử thách và nhất là biết
nỗ lực nhiều hơn những người khác.
Con có th ể nhận ra điều đó qua hình ảnh của những người đã thành công trong nhiều
lĩnh vực khác nhau, lĩnh vực nào cũng có, từ khoa học cho đến nghệ thuật, từ thể thao cho
đến công việc kinh doanh...
Cu ối cùng, về phần con, con có những năng lực tiềm ẩn nào? Và con đã cố gắng hết sức
nhằm tìm cách phát huy chúng hay chưa?


CẦN TẬP THÓI QUEN LÀM VIỆC ĐỀU ĐẶN

Ngày … tháng … n ăm … Con yêu của cha!
T ối hôm qua, cha cố gắng thức khuya để quyết tâm viết cho xong bản thảo cuốn sách mà
cha đã khởi thảo từ rất lâu. Đêm đã quá khuya, lúc cha tắt đèn trên bàn làm việc, cha thấy
ánh đèn bên phòng của con vẫn sáng. Lo cho sức khỏe của con, cha sang phòng con xem thử,
thì thấy con đã ngủ gục trên bàn học từ lúc nào. Trong tay con vẫn là cây bút nắm chặt. Sách
vở trên bàn vẫn đang mở. Điều này chứng tỏ con đã học hành quá sức, con quá mệt mỏi và
con ngủ thiếp đi lúc nào không hay!
Nh ưng không chỉ có tối hôm qua, mà cả tuần nay, hầu như đêm nào con cũng phải thức
khuya học bài, vì kỳ thi học kỳ đang chuẩn bị đến gần. Con ơi! Nhìn thấy con phải học hành
gấp gáp để đối phó với kỳ thi như vậy, cha hiểu là con chưa biết tạo cho bản thân mình một
thói quen học tập đúng đắn. Đã bao giờ con tự hỏi rằng, một cách học như vậy có thực sự
đem lại hiệu quả hay không?
Tu ổi trẻ của con thường hay có cách sống thiếu tổ chức như vậy! Cha hoàn toàn không
lạ gì! Và không chỉ có học sinh trung học như con mới như vậy đâu! Cha biết nhiều anh chị
sinh viên lớn tuổi hơn con cũng thường để bài dồn đống mỗi ngày, đến gần kỳ thi họ mới
chịu học bài. Kết quả là, do bài vở quá nhiều, họ không thể học kịp; và hết học kỳ này đến
học kỳ nọ, điểm số của các học phần luôn “nợ nần” chồng chất, đến nỗi không biết bao giờ
họ mới trả hết nợ! Cuối cùng thì họ chẳng bao giờ có thể tốt nghiệp được! Và niềm ước mơ
có một mảnh bằng đại học, một nghề nghiệp vững vàng trong tay mãi mãi chỉ là một ước
mơ quá xa vời! Nếu như ngay từ khi còn học ở trường phổ thông, họ chịu khó rèn luyện chobản thân thói quen làm việc đều đặn, thì có lẽ họ đã không phải gánh chịu kết cục đáng tiếc
như ngày hôm nay!
Nh ư vậy, chắc con đã thấy sự nguy hiểm của việc không có thói quen làm việc đều đặn
là như thế nào rồi! Trên đời này, con người ta sống một cách buông thả, vô kỷ luật thì rất
dễ; nhưng để có ý thức tự khép mình vào một kỷ luật, một thói quen làm việc đều đặn là
một điều rất khó! Nhưng con phải làm được cái “điều khó” này, thì cuộc sống của con mới
có thể gặt hái được những thành quả mỹ mãn - những thành quả mà những kẻ sống buông
thả, không đủ bản lĩnh tự khép mình vào kỷ luật sẽ chẳng bao giờ có được!
D ĩ nhiên, cha nói như vậy cũng không có nghĩa là lúc nào chúng ta cũng “cắm đầu cắm
cổ” làm việc theo một thói quen đều đặn hết sức máy móc đâu nhé! Thỉnh thoảng, mỗi khi
có một việc bất chợt nào đó xảy ra ngoài dự kiến, chúng ta vẫn có thể điều chỉnh đôi chút
thói quen làm việc của mình. Chẳng hạn, như tối hôm qua, khi cảm hứng trong cha bỗng trở
nên dồi dào, những ý tưởng sâu sắc vụt hiện lên trong trí óc, cha vẫn có thể thức khuya hơn
mọi ngày để viết một mạch cho xong bản thảo của mình. Bởi vì, với những cảm xúc và ý
tưởng quý giá hiếm hoi như vậy, nếu chúng ta không nhanh tay ghi lại, có thể chúng sẽ bay
vụt đi mất, chẳng bao giờ quay trở lại!
Th ế nhưng, nếu đêm nào cha cũng thức khuya một cách vô độ, thường xuyên làm bạn
với cà phê và khói thuốc, thì thử hỏi, vào mỗi buổi sáng ngày hôm sau, cha có thể có đủ tỉnh
táo và khoẻ mạnh để đứng trên bục giảng hay không?
Cu ộc sống có rất nhiều việc phải làm, con ạ! Chính vì vậy mà chúng ta cần tập thói quen
làm việc đều đặn, và mỗi công việc đều có vị trí nhất định của nó trong “thời gian biểu” một
ngày của mình! Chỉ khi con có ý thức làm việc đều đặn như vậy, con mới đảm bảo mình sẽ
giải quyết mọi chuyện một cách rốt ráo, không để công việc bị dồn đống.



ĐƯỜNG ĐỜI PHÍA TRƯỚC…

Ngày… tháng … năm … Con yêu của cha!
Con đang bắt đầu lứa tuổi học sinh phổ thông trung học, như vậy là đã đến lúc con phải
bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc về đường đời phía trước. Con sẽ không thể biết chính
xác đường đời mình sẽ đi về đâu, nếu con không sớm suy nghĩ về nó ngay từ bây giờ.Con ạ! Suy nghĩ để lựa chọn được cho mình một nghề nghiệp trong tương lai là điều khó
nhất. Tuy nhiên, nếu chúng ta không can đảm đặt một điểm khởi đầu cho việc suy nghĩ đó,
thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ khám phá ra nghề nghiệp đích thực cho chính mình. Trong số
vô vàn những nghề nghiệp lương thiện trong xã hội, con hãy chọn lấy cho mình một nghề.
Con s ẽ phải đứng trước rất nhiều hướng đi khác nhau. Có thể con sẽ phân vân, đắn đo,
không biết mình nên chọn hướng đi nào. Nhưng con ạ! Cuộc đời của mỗi người, dẫu sao,
cũng phải có định hướng, tuyệt đối không thể sống như bèo dạt mây trôi, không thể cứ
nhắm mắt đi về nơi vô định. Điều mà cha thiết tha mong mỏi nơi con, đó là: con hãy chọn
lựa cho bản thân mình một hướng đi trong cuộc đời mình.
Hi ện giờ chính là lúc con cần dành rất nhiều thời gian để suy nghĩ về bản thân mình.
Điều này rất quan trọng! Con cần mạnh dạn và có thái độ khách quan khi phân tích chính
mình, những năng lực, sở trường của bản thân, và cả những yếu kém, sở đoản của bản thân
mình nữa. Ước mơ cao đẹp nhất của con là gì? Liệu con có đủ năng khiếu, sở trường, điều
kiện... để theo đuổi đến cùng ước mơ của mình không? Ngay từ bây giờ, con phải làm những
gì để chuẩn bị cho nghề nghiệp, cho ước mơ tương lai của cuộc đời mình?
Ngh ề nghiệp nào cũng có những đỉnh cao riêng của nó. Dù làm nghề nghiệp nào, thuộc
bất cứ lĩnh vực gì cũng vậy, vươn lên chinh phục đỉnh cao của nghề nghiệp là điều khó khăn
nhất. Chính vì vậy, nghề nghiệp mà con lựa chọn phải thật sự phù hợp với sở thích của con.
Có như vậy, con mới có thể vượt qua những khó khăn, thử thách bất tận mà nghề nghiệp
đang mở ra cho con ở phía trước…
Dù ngh ề nghiệp của các con thuộc lĩnh vực khoa học, giáo dục, y khoa, văn hoá, nghệ
thuật, kỹ thuật, công nghệ hay sản xuất, dịch vụ... con cũng đều có thể gặt hái được thành
công cùng những niềm vui bất tận, nếu như nghề nghiệp đó phù hợp với năng lực, sở thích
của con. Không còn gì thú vị hơn khi chúng ta luôn làm việc với niềm vui, với tất cả sự thích
thú, và ý thức rằng nghề nghiệp của mình mang lại những ích lợi thiết thực cho bản thân và
cho người khác...
M ỗi nghề nghiệp đều chứa đựng những ý nghĩa mới mẻ, những khía cạnh sâu sắc, độc
đáo đang chờ đợi con tiếp tục khám phá, vấn đề là bản thân con có hết lòng tận tụy dấn thân
vào nghề nghiệp để khám phá hay không mà thôi! Con sẽ không thể nào khám phá ra đượcnhững khía cạnh mới mẻ, những ý nghĩa phong phú của nghề nghiệp, nếu như con lao động
nghề nghiệp một cách qua loa, hời hợt...
Khi con đã lựa chọn được một nghề, năng lực chuyên môn của chúng ta sẽ có cơ hội
được rèn luyện ngày càng chắc chắn hơn, tư duy được đào sâu hơn, những kỹ năng tay nghề
cũng ngày càng thành thạo hơn. Và càng làm việc lâu năm trong nghề con sẽ càng tự tin hơn
với nghề nghiệp của mình, càng biết tự đặt ra những mục tiêu cao hơn để liên tục cố gắng...
Ch ắc con cũng đồng ý với cha rằng, nghề nghiệp của con không chỉ ảnh hưởng đến cuộc
sống của bản thân con, mà còn ảnh hưởng đến gia đình, đến con cái của con sau này, đến
những người thân yêu nhất mà con có trách nhiệm phải lo toan. Nghề nghiệp của ta còn ảnh
hưởng đến xã hội, đến sự phát triển của đất nước...
Con yêu! Ngh ề nghiệp của con nhiều lúc không nhất thiết phải mang lại mức thu nhập
cao, nhưng khi nó tạo ra nguồn cảm hứng cho người khác, đem lại niềm vui cho người khác,
thì nghề nghiệp đó thật đáng tự hào và xứng đáng được trân trọng...
N ếu trong ngày hôm nay, con nhìn thấy một người nào đó đang gặt hái những thành
công lớn lao trong nghề nghiệp của họ, thì con phải hiểu rằng, chính người ấy đã từng suy
nghĩ hết sức nghiêm túc về sự lựa chọn nghề nghiệp ngay từ khi còn ở lứa tuổi học sinh như
con bây giờ. Họ đã có một định hướng rõ ràng, vững chắc cho cuộc đời, và đã chuẩn bị rất
kỹ lưỡng mọi thứ, đã cố gắng hết mức để có thể vươn đến thành công như ngày hôm nay.
Thu th ập và nắm bắt những thông tin liên quan đến nghề nghiệp của mình là điều rất
quan trọng, đặc biệt là trong bối cảnh xã hội thông tin không ngừng phát triển hiện nay. Con
cần học cách khai thác thông tin, cập nhật thêm những kiến thức bổ ích, để phục vụ một
cách có hiệu quả nhất cho nghề nghiệp của mình, đặc biệt là trong bối cảnh nhân loại đang
tiến đến thời đại của nền kinh tế tri thức...
Cha h ết sức mong mỏi con sẽ gặt hái nhiều thành công trong nghề nghiệp sau này.
Nhưng dù gặt hái được nhiều thành công trong nghề nghiệp, con cũng không bao giờ được
tự mãn hoặc sớm hài lòng với những thành công của mình. Con phải biết nuôi dưỡng những
cao vọng về nghề nghiệp. Bất cứ khi nào đọc báo, xem truyền hình, nghe những buổi phỏng
vấn, con phải biết cảm thấy hổ thẹn khi nhìn thấy đồng nghiệp của mình luôn có những ý
tưởng mới mẻ, những sáng kiến tuyệt vời mà mình không có được. Phải luôn luôn nỗ lực tưduy, tìm cách sáng kiến, để nâng cao thành quả nghề nghiệp của mình. Đó không chỉ là danh
dự cá nhân mà còn là tấm lòng đối với đất nước, mong đất nước mình phát triển nhanh,
phát triển mạnh như những cường quốc trên thế giới.
Đườ ng đời phía trước của con còn rất dài và chắc chắn sẽ còn rất nhiều khó khăn, thử
thách! Điều mà cha thiết tha mong mỏi là, con sẽ chọn lựa được cho mình một nghề nghiệp
tuyệt vời và không ngừng nỗ lực vươn lên chinh phục đỉnh cao của nghề nghiệp...


LUÔN BIẾT VƯỢT LÊN CHÍNH MÌNH

Ngày … tháng … n ăm … Con yêu của cha!
Hôm nay, con đi học về với nét mặt mệt mỏi, bơ phờ. Nhưng cha thấy vẻ mệt mỏi hôm
nay của con có một sắc thái gì đó khác với mọi hôm. Khi cha hỏi con thì con trả lời: “Hôm
nay, bài làm kiểm tra môn Hoá của con ở trường thật tệ! Con quá hấp tấp, không chịu đọc kỹ
đề bài. Do vậy, con lao vào mày mò, làm thử đến tờ giấy nháp thứ 3 mà vẫn không sao tìm
thấy kết quả. Đến khi con bình tĩnh đọc lại đề bài, tìm ra được hướng làm bài thì thời gian
đã không còn kịp nữa!”
Đ ã làm bài kiểm tra thì bao giờ con cũng phải đọc thật kỹ đề bài, trước khi bắt tay vào
làm bài. Đây là lời khuyên mà bất cứ học sinh nào cũng biết. Vậy mà tại sao con lại không
biết? Khi cha hỏi con thì con vùng vằng, con nói con biết rồi, sao cha còn trách? Con còn nói
xẵng: “Con đang bực mình, cha hãy để cho con yên, có được không?” Mẹ con thấy vậy,
thương con, pha cho con ly nước chanh, con giận dữ không chịu uống, rồi con bỏ vào phòng,quăng cặp vở vào góc phòng, mệt mỏi nằm vật ra giường. Tức mình, cha định cho con một
cái bạt tai, nhưng may mà cha còn kiềm chế được!
Con ơi! Nhìn thái độ của con, cha đau lòng biết bao! Tại sao đã lớn rồi mà con không đủ
dũng cảm để gánh chịu trách nhiệm về việc làm của bản thân mình? Bài kiểm tra hôm nay
con không làm được, là do lỗi của con, chứ có phải là của ai khác? Cớ sao con lại mang nét
mặt mệt mỏi, nhăn nhó về nhà? Cha không bực mình vì chuyện học hành của con thì thôi, cớ
sao con lại tỏ ra bực tức với cha mẹ? Và khi mọi người trong nhà bày tỏ thái độ quan tâm
với con, thì con phải có cách ứng xử phù hợp như thế nào chứ? Cớ sao con lại có thái độ cư
xử kỳ cục như vậy?
Cha m ẹ luôn biết nghĩ đến con, lúc nào cũng quan tâm, lo lắng cho con. Thế còn con, con
đã biết nghĩ đến cha mẹ hay chưa? Và ở lứa tuổi của con, con đã làm được gì cho cha mẹ?
Trên đời này, chỉ có những người làm cha mẹ mới biết yêu thương con cái mình bằng một
tình yêu bao la. Còn những người làm con, chắc chắn chưa thể biết yêu thương cha mẹ như
cha mẹ đã yêu thương họ, bởi một lý do đơn giản: họ chưa làm cha mẹ bao giờ! Nếu hiện tại
con chưa thể làm được điều gì để đền đáp công ơn cha mẹ, thì ít nhất mỗi ngày con hãy biết
nhìn cha mẹ bằng nét mặt tươi cười, đừng để cha mẹ phải lo lắng thêm vì mình. Như vậy
cũng đủ chứng tỏ là con có hiếu rồi!
Cha bi ết rằng, con đang buồn bã, thất vọng, nhưng chỉ vì một bài kiểm tra mà con đã
buồn bã, thất vọng như vậy thì có đáng hay không? Con vẫn còn nhiều cơ hội để làm những
bài kiểm tra khác cơ mà! Lẽ ra con phải tỉnh táo, rút kinh nghiệm ngay cho bản thân mình,
để từ nay về sau sẽ không còn lặp lại sai lầm tương tự như vậy nữa!
V ới một thất bại nho nhỏ như vậy mà con còn chưa làm chủ bản thân mình được, thì với
những thất bại lớn hơn nữa, con sẽ ứng xử ra sao? Chẳng lẽ con muốn cả thế giới này phải
“chịu trận” chỉ vì mỗi thất bại mà con gặp phải trong cuộc sống hay sao? Không hề có
chuyện đó đâu, con ạ! Chúng ta phạm sai lầm, thất bại là chuyện của chúng ta. Còn cuộc
sống thì vẫn cứ là cuộc sống mà thôi! Nếu con có thể làm được gì đó tốt đẹp hơn cho cuộc
sống thì hãy làm, chứ đừng góp phần tạo thêm những chuyện phức tạp cho cuộc sống - vốn
dĩ đã rất phức tạp rồi!Cha có th ể nói với con rằng, thất bại là chuyện bình thường! Nhìn lại cuộc đời mình, cha
thấy mình đã từng trải qua rất nhiều sai lầm, thất bại. Và bất cứ ai cũng vậy thôi! Nhưng dù
con có phạm phải những sai lầm, thất bại đến đâu, con hãy luôn nhớ rằng, nếu con biết tỉnh
táo học hỏi thì mỗi lần ngã xuống vì thất bại là mỗi lần con có thể đứng lên với một thái độ
sống khôn ngoan hơn!
Cha c ũng có thể nói với con rằng, thành công cũng là chuyện bình thường luôn! Chẳng
lẽ, nếu ngày hôm nay con làm bài kiểm tra môn Hóa thật tốt, thì tối nay con có thể chơi bời
vui vẻ và quên luôn chuyện học hành hay sao? Ngay cả khi con đã gặt hái một vài thành
công bước đầu, con cũng tuyệt đối đừng bao giờ có thái độ “ngủ quên trên chiến thắng” như
vậy! Dù con có tiến đến đâu, lúc nào con cũng phải luôn tự nhủ, những gì mình đã làm được
chẳng là gì cả! Và rằng, mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa!
Cu ộc sống là luôn phải nhìn về phía trước, thừa thắng xông lên thật mạnh mẽ, say mê,
quyết liệt, với tấm lòng quả cảm, tràn đầy tự tin, để tạo nên những cú bứt phá thật ngoạn
mục! Chỉ có sống tích cực như vậy mới là chuyện phi thường thôi, con ạ!
Và cu ối cùng, con hãy luôn nhớ rằng, cuộc sống của con không được đo đếm bằng
những thành công hay thất bại, mà điều quan trọng hơn chính là thái độ của con đối với
những thành công và thất bại đó như thế nào!
Dù hôm nay con đang thành công hay đang thất bại, điều đó không quan trọng. Điều
quan trọng là con phải sống sao cho ngày hôm nay của con tiến xa hơn ngày hôm qua. Và
ngày mai của con chắc chắn phải tiến xa hơn ngày hôm nay!
Đừ ng chần chừ gì nữa, con hãy sống với một thái độ “vượt lên chính mình” như vậy
ngay từ bây giờ đi!


SỨC KHOẺ LÀ VỐN QUÝ

Ngày … tháng … n ăm … Con yêu của cha!
T ối hôm qua, con về muộn trong trạng thái say xỉn, bước chân xiêu vẹo, miệng nói lảm
nhảm cùng với đôi tay cứ quơ quơ trong không khí... nhìn rất kỳ quặc. Cha đã phải ra tận
cổng vác con vào nhà. Thật là quá đỗi xấu hổ với hàng xóm!
M ẹ còn thương con hơn cả cha nữa! Chưa bao giờ cha thấy mẹ hốt hoảng và lo âu như
buổi tối hôm qua. Con có biết rằng, mẹ đã phải làm đủ cách để chăm sóc cho con trong lúc
con chẳng hay biết gì! Thậm chí, mẹ con đã phải ra vườn phía sau nhà, hái trái đu đủ, bổ ra
làm đôi, rồi áp vào hai gan bàn chân của con để con tỉnh rượu.. Chắc chắn sáng hôm nay
thức dậy con cũng chẳng còn nhớ tối hôm qua đã xảy ra những chuyện gì!
Nh ững người thanh niên còn quá trẻ như con ít ai biết gìn giữ sức khoẻ. Cha không lạ gì
về điều này! Bởi vì, sức khoẻ là cái mà chỉ nào khi đã bị mất đi người ta mới thật sự hiểu
được là nó quý giá như thế nào!Và không ch ỉ có chuyện chơi bời vô độ mới ảnh hưởng đến sức khoẻ của con đâu, mà
ngay cả khi con làm việc quá sức, con cũng gây không ít ảnh hưởng tai hại cho sức khoẻ của
mình. Chắc con để ý thấy, rất nhiều người trẻ tuổi cố gắng làm việc bất kể ngày đêm để tạo
dựng cho bản thân một tài sản kếch xù. Thế nhưng, chỉ khi đến tuổi trung niên, sức khỏe
của họ suy giảm rất nhanh; thậm chí, nhiều người sớm mắc phải những căn bệnh hiểm
nghèo. Lúc đó, họ có muốn đổi tất cả tài sản của mình để lấy lại sức khoẻ thì cũng không thể
nào đổi được!
Cho nên, điều mà cha muốn nhắn nhủ cùng con ở đây là, con phải tập thói quen làm việc
đều đặn và luôn quan tâm đến sức khoẻ của mình. Sức khoẻ là nguồn vốn quý nhất! Có nó
thì mọi thứ khác mới có thể sinh lợi được! Nếu sức khỏe của mình tốt, hãy giữ gìn nó. Nếu
sức khỏe của mình có vấn đề, hãy tìm cách cải thiện nó. Một lối sống đều đặn, lành mạnh
như vậy sẽ giúp con làm việc hiệu quả hơn rất nhiều! Có sức khoẻ thì những thành quả con
làm ra mới tiếp tục duy trì lâu bền được!
Con hãy ghi nhớ kỹ điều này, để rồi áp dụng cho suốt đời!


CẢM XÚC ĐẦU ĐỜI...

Ngày… tháng … năm … Con yêu của cha!
Con đang bước sang lứa tuổi thiếu niên. Đây là lứa tuổi của những ước mơ và khát vọng
cao đẹp, cũng là lứa tuổi đầy khủng hoảng và khó khăn trong sự chuyển tiếp từ thiếu niên
để trở thành một người lớn trưởng thành. Ở lứa tuổi này, ở nơi con cũng bắt đầu xuất hiện
những cảm xúc mới mẻ, tươi đẹp của mối tình đầu đầy thơ mộng...
Con ạ! Không thể phủ nhận được rằng, tình yêu là một nghệ thuật - một nghệ thuật cao
vời nhất của nhân loại. Tình yêu không chỉ là bí quyết của hạnh phúc, mà còn là điều kiện
tiên quyết cho một cuộc sống có ý nghĩa hơn. Vẻ đẹp của tình yêu góp phần tạo nên vẻ đẹp
của cuộc sống.
Th ế nhưng, không có vấn đề nào dễ gây những lầm lẫn và phức tạp như vấn đề tình yêu
của tuổi trẻ. Nếu tuổi trẻ có được định hướng đúng đắn về tình yêu, cuộc đời của họ sẽ
thăng hoa. Nếu tuổi trẻ thiếu sự định hướng đúng đắn về tình yêu, cuộc đời của họ có thể
trở thành thảm kịch. Người con gái mà con yêu thương lần đầu tiên trong cuộc đời sẽ ảnh
hưởng đến cảm xúc của con trong cả cuộc đời còn lại! Chính vì vậy, cha mẹ có bổn phận
phải quan tâm đến những cảm xúc đầu đời của con!
Đố i với một học sinh ở lứa tuổi thiếu niên như con, việc định hướng về tình yêu là một
điều có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Chính vì vậy, con phải biết nâng niu những cảm xúc
trong sáng đầu đời của mình, tuyệt đối đừng làm điều gì khiến cho những cảm xúc ấy bị vẩn
đục.
Th ời gian gần đây, cha thấy con đang chú ý tìm đọc những cuốn sách viết về đề tài tình
yêu. Điều này rất hiển nhiên ở lứa tuổi của con. Nói về đề tài tình yêu thì như con đã thấy,
có rất nhiều bài viết, nhiều cuốn sách đã xuất bản bàn về đề tài này. Dĩ nhiên, cha có thể
khẳng định rằng, không phải tác giả nào cũng có thể viết được về đề tài tình yêu, và nhất làkhông phải tác giả nào cũng đủ uy tín để bàn về đề tài tình yêu. Và giữa vô vàn ấn phẩm lẫn
lộn vàng thau như vậy, điều cha muốn nhấn mạnh ở đây là, con phải biết tỉnh táo, sáng suốt
lựa chọn. Nếu con có gặp khó khăn trong việc lựa chọn sách về đề tài này, thì hãy trao đổi
với cha mẹ. Việc lựa chọn sách rất quan trọng, con ạ! Gặp phải những quyển sách dở, sách
không đứng đắn thì đọc vừa mất thời gian, vừa uổng tiền, lại có hại cho cả tương lai đời
mình.
Th ời gian của cuộc đời mỗi người ngắn ngủi lắm! Cuộc sống của con quý giá lắm! Con
hãy biết lựa chọn những tác phẩm do những tác giả có thực tâm và thực tài viết ra, còn với
những ấn phẩm mang tính câu khách, rẻ tiền, kích thích thị hiếu tầm thường của người đọc
thì con phải tuyệt đối tránh xa.
Ở đây, cha muốn nói rằng, con phải biết làm chủ những cảm xúc nhất thời, bồng bột của
tuổi trẻ. Trong việc cư xử với những người khác phái, bao giờ con cũng phải luôn nhớ đến
những chuẩn mực trong cư xử! Con nên nhớ, những hành vi chọc ghẹo, sàm sỡ, những lời lẽ
bông đùa với hàm ý thiếu trong sáng ẩn chứa bên trong, là những thứ mà một thanh niên có
học thức không bao giờ sử dụng khi cư xử với người khác phái. Chỉ cần nhìn cách một thanh
niên cư xử với người khác phái ra sao, chúng ta có thể thấy được tư cách đạo đức của người
thanh niên đó như thế nào!
M ột trong những sai lầm lớn nhất của tuổi trẻ là dám đùa giỡn với tình yêu, dám coi
tình yêu như một trò chơi. Đáng thương hại cho những bạn trẻ như vậy! Và bất cứ ai có một
thái độ thiếu nghiêm túc với tình yêu như vậy, không sớm thì muộn họ cũng sẽ phải trả giá
rất đắt cho thái độ sai lầm của mình.
Ch ắc con đã từng đọc qua nhiều bài báo, đã nghe những lời nhắn tìm con cái đầy thống
thiết của nhiều bậc cha mẹ trên đài truyền hình, cùng những lời tư vấn hằng đêm của các
chuyên viên tâm lý qua làn sóng đài phát thanh, con đã thấy có rất nhiều thanh thiếu niên
chỉ vì thiếu sự định hướng đúng đắn về tình yêu từ trong gia đình, thiếu thái độ nghiêm túc
đối với chuyện yêu đương, mà cuộc đời phải lâm vào ngõ cụt, lâm vào bế tắc như thế nào!
Và không chỉ có những con trẻ như thế mới phải trả giá đâu, mà chính cha mẹ của họ cũng

phải trả giá - “con dại, cái mang”
- vì đã không biết để tâm chu toàn trách nhiệm giáo dục con cái của mình!
Trong gia đình mình, chắc con thừa hiểu, cha mẹ không bao giờ muốn xảy ra những
chuyện đáng buồn như vậy! Ngay từ bây giờ, con phải có một thái độ thật nghiêm túc đối
với vấn đề yêu đương. Nếu con có một thái độ nghiêm túc với tình yêu, cha tin rằng, con
hoàn toàn có cơ sở để kỳ vọng mình sẽ đón nhận những điều kỳ diệu, tốt đẹp của tình yêu.
Và con hãy luôn nỗ lực tìm kiếm những cách thức để biểu lộ một tình yêu chân thật.
Con yêu! Điều cuối cùng mà cha mẹ muốn nhắn gửi cùng con, đó là: hạnh phúc thực sự
trong tình yêu không phải ngẫu nhiên mà có. Con phải chuẩn bị tâm hồn, trí tuệ, học vấn,
nghề nghiệp của mình rất kỹ lưỡng vì một tình yêu nghiêm túc, đích thực, đáng ước ao
trong cuộc đời, và phải nỗ lực vun đắp cho nó mỗi ngày! Có như vậy, con mới tránh được
những sai lầm và hối tiếc về sau!