NHỮNG ĐIỀU CHA MONG CON CÓ!

Ngày… tháng … năm … Con yêu của cha!
Là một người làm cha, trách nhiệm của cha là phải dạy con tất cả những phẩm chất đạo
đức cần thiết, để con có thể sống xứng đáng như một con người - giữa cuộc đời này. Phần
lớn hạnh phúc mà mỗi người có thể thực sự cảm nhận được trong cuộc sống đều phụ thuộc
rất nhiều vào những phẩm chất đạo đức mà người ấy có.
Nói đến các phẩm chất đạo đức là nói đến một đề tài quá rộng, quá sâu sắc và quá phức
tạp, cha có thể dành cả ngàn trang sách cũng không thể nào nói hết. Thế nhưng, có lẽ con
cũng có ý nghĩ như cha, rằng chúng ta không cần đến những lời lẽ quá đỗi dài dòng như vậy!
Cha viết thật ít, nhưng cha hy vọng con đọc xong sẽ hiểu và lắng đọng thật nhiều... Điều
quan trọng nhất là con phải hiểu được những phẩm chất đạo đức mà bất cứ ai cũng cần
phải có, và nhất là phải thực sự SỐNG với nó, chứ không phải chỉ là dừng lại ở những hiểu
biết lý thuyết suông. Cha rất vui khi thấy trong thời gian gần đây con đã có được nhiều tiến
bộ hơn trước!
Ch ỉ khi nào con quyết tâm sống với những phẩm chất đạo đức thật sự của mình, con
mới có thể trở thành một con người chân chính!
Cu ốn sách đạo đức hay nhất mà con có thể đọc được chính là cuốn sách mà con đọc
bằng chính những trải nghiệm trong cuộc sống của mình! Và đến khi đó thì cha không còn
phải viết thêm một cuốn sách đạo đức nào dành riêng cho con nữa! Khi đó, đến lượt con,
con phải có trách nhiệm giáo dục đạo đức cho các thế hệ con cháu của mình!
cha đã tâm sự cùng con nhiều điều rồi, nhưng tóm lại, lúc nào cha cũng mong con

Có đủ sức khỏe để lúc nào cũng có thể làm việc với niềm thích thú.
Có đủ khả năng kiếm tiền một cách lương thiện để đáp ứng mọi nhu cầu chính đáng
của bản thân.
Có đủ tư duy để làm được nhiều việc hữu ích một cách hiệu quả.
Có đủ tỉnh táo để phân biệt được những điều tốt - xấu, phải - trái
Có đủ sáng tạo để luôn mang lại những điều mới mẻ cho cuộc sống
Có đủ sức mạnh để đương đầu với mọi khó khăn và vượt qua.
Có đủ kiên nhẫn để theo đuổi đến cùng những mục đích cao đẹp.
Có đủ khôn ngoan để nhìn thấy những sai lầm, khiếm khuyết của bản thân mình.
Có đủ chân thành để tạo sức thuyết phục người khác
Có đủ bao dung để tha thứ cho những lỗi lầm của người khác.
Có đủ cao thượng để vượt trên những gì nhỏ nhen, ti tiện.
Có đủ tình yêu thương để chia sẻ mọi điều tốt đẹp với người khác.
Có đủ niềm tin để theo đuổi đến cùng chân lý.
Có đủ nhạy bén để ứng xử một cách linh hoạt với những thay đổi của thực tế cuộc sống
Có đủ thận trọng để cân nhắc, tính toán lợi hại.
Có đủ táo bạo để tạo nên những cú bứt phá ngoạn mục.
Có đủ hy vọng để xua tan mọi âu lo về tương lai.
Có đủ tuyệt vời, để mãi mãi xứng đáng với niềm kỳ vọng của cha mẹ! Con nhé! Cha của
con!




HẠNH PHÚC VỚI NGHỀ NGHIỆP

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Vậy là sắp đến ngày con tốt nghiệp đại học! Không chỉ riêng mình con mà cả gia đình
mình đã mong chờ ngày này suốt hơn bốn năm qua! Khi chúng ta khát khao mong đợi một
điều gì, chúng ta sẽ có cảm nhận thời gian sẽ trở nên dài hơn, trôi qua lâu hơn. Chắc con
cũng cảm thấy rằng, thời gian hơn bốn năm qua trôi qua thật lâu, mà cũng thật nhanh! Con
cảm thấy thời gian trôi lâu, vì con quá mong đợi đến ngày con tốt nghiệp. Nhưng đến hôm
nay, có lẽ con đang ngẩn ngơ tự hỏi, sao mà thời gian trôi qua nhanh quá, mới đó mà đã hơn
bốn năm trôi qua rồi!
Sắp tới đây, con sẽ phải đi tìm một công việc phù hợp với ngành học chuyên môn của mình!
M ặc dù con đã đi làm từ khá lâu, nhưng những công việc trước đây chỉ là việc làm thêm
mà thôi! Nghề nghiệp sắp tới của con sẽ là nghề mà con có thể gắn bó suốt cuộc đời mình!
Cha muốn nói đến niềm hạnh phúc của con khi theo đuổi nghề nghiệp. Chỉ khi nào chúng ta
yêu thích, tìm thấy niềm vui, thực sự cảm nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp của
mình, thì những gì chúng ta làm mới thực sự có hiệu quả!
Không ph ải cứ ra trường là con có thể tìm ngay được một công việc phù hợp với ước
muốn, sở thích của mình! Cuộc sống hoàn toàn không đơn giản như vậy! Trước đây, con đã
dám ước mơ, dám theo đuổi ước mơ của mình, thì giờ đây, cha hy vọng con cũng sẽ tiếp tục
dám tiếp tục theo đuổi ước mơ đó, dám dấn thân, dám thất bại, để cuối cùng: dám thành
công và dám tự khẳng định mình! Nói chung, con sẽ phải trải nghiệm rất nhiều điều khác
nhau, để cuối cùng con mới có thể thực sự cảm nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp mà
mình yêu thích!
*
Ph ần lớn ý nghĩa công việc của chúng ta phụ thuộc vào việc công việc mà ta làm có lợi
ích cho người khác, cho xã hội hay không? Chúng ta đem lại được những gì tốt đẹp cho
người khác, cho xã hội? Nếu con không xác định được những điều này thì con có khác nào
một kẻ mộng du đang đi trên mê lộ công việc của mình? Một khi con tìm được câu trả lời
thật rõ ràng cho câu hỏi đó, nghĩa là con đã thực sự thấy được ý nghĩa của công việc và cảm
nhận được hạnh phúc trong nghề nghiệp của mình! Ta là ai, nếu ta vẫn cứ phải làm việcquần quật mỗi ngày mà không hề biết mình đã đem lại tác động tích cực nào cho người
khác, cho cuộc đời?
N ếu trong xã hội mà bất cứ ai cũng say mê và tận tụy với nghề nghiệp của mình, thì xã
hội trở nên thật tốt đẹp!
Cha mu ốn con phải say mê công việc của mình đến mức, ngày nào không được làm công
việc mà mình yêu thích, con sẽ cảm thấy ngày đó thật vô nghĩa, chán nản! Cha mong mỗi
sáng thức dậy, con sẽ gật đầu mãn nguyện với chính mình rằng, công việc của mình trong
ngày hôm nay không còn là một gánh nặng nữa, mà phải trở thành một niềm vui thực sự.

KHI NÀO CON NÊN KHÓC?

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Cha không hề muốn vẽ ra trước mắt con một thế giới chỉ có những điều vui tươi, tốt
đẹp. Bởi lẽ, điều đó không thực tế. Khi con càng lớn lên, càng trưởng thành, con sẽ càng phải
đối diện cuộc sống với những thực tế của nó. Không chỉ có niềm vui và hạnh phúc, cuộc
sống còn có rất nhiều chuyện buồn khổ, những nỗi đau, mất mát khiến con người ta phải rơi
nước mắt! Một trong những trách nhiệm quan trọng của bậc làm cha mẹ là phải chuẩn bị
cho con cái một cái nhìn đúng đắn về thực tế cuộc sống, nếu như không muốn con cái mình
phải gánh chịu nhiều thất bại trên đường đời sau này! Rồi con sẽ thấy, trong rất nhiều vấn
đề nan giải mà con phải đương đầu trong cuộc sống sau này, luôn đòi hỏi con phải dám
trung thực để nhìn nhận đúng vấn đề; để rồi từ đó, con mới có thể đương đầu, giải quyết
được vấn đề và đưa cuộc sống của mình tiến lên.
L ẽ dĩ nhiên, trong những lá thư trước đây cha viết gửi cho con, cha thường viết về
những điều tốt đẹp hơn là nói đến những mặt trái của cuộc sống. Con có hiểu vì sao cha lại
làm như vậy không? Bởi lẽ, tuổi của con còn nhỏ, cha cần gieo nơi tâm hồn con hạt giống
của những điều tốt đẹp nhất. Điều này cũng tựa như là việc tạo sức đề kháng cần thiết cho
tâm hồn con vậy! Sau này, khi con lớn, tự con cũng sẽ dần dần hiểu được những mặt trái
cuộc sống là như thế nào! Rồi sẽ có những lúc con kinh ngạc vì cuộc sống này lại có những
kẻ hết sức tầm thường, nhỏ nhen, đốn mạt... ngoài sức tưởng tượng của con. Khi đó, cha tincon có đủ sức mạnh của những điều tốt đẹp để vượt lên tất cả những gì là xấu xa, thấp hèn,
tầm thường nhất!
Chính vì cu ộc sống bao hàm nhiều mặt phức tạp khác nhau như vậy, mà trong cuộc
sống của mỗi người chúng ta có những khi đầy ắp tiếng cười, và cũng có nhiều khi đong đầy
nước mắt. Nói đến nước mắt, người ta thường nghĩ, nước mắt chỉ dành riêng cho phái nữ.
Trên thế gian này, người phụ nữ được trời phú cho trái tim nhạy cảm, tấm lòng dễ bao
dung, đồng cảm với nỗi đau của người khác. Họ dễ xúc động, nên bất cứ khi nào họ cũng dễ
rơi nước mắt hơn so với đàn ông chúng ta. Đó là chưa nói, thế giới tâm lý của phái nữ
thường rất thầm kín, phức tạp hơn so với phái nam chúng ta rất nhiều!
Th ế nhưng, đàn ông chúng ta cũng là con người, nên cũng vẫn biết khóc, con ạ! Bằng
chứng là, ngay từ khi con mới chào đời, con đã cất tiếng khóc oe oe rồi! Có phải vậy không?
Khi con còn nh ỏ, cha không bao giờ dạy con khóc. Cha vẫn dạy con rằng, đàn ông cần
phải can trường, cứng cỏi. Đúng như vậy! Nhưng khi con đã lớn lên, cha muốn con phải
nhận thức được một vấn đề quan trọng là: một người đàn ông nên khóc khi nào?
Nh ận thức được điều này là rất quan trọng, con trai ạ! Cha cho rằng, cần phải giáo dục
con người biết cười khi nào và biết khóc khi nào! Con thử hình dung, nếu chúng ta phải
sống trong một thế giới mà con người ta không còn biết khóc gì thì thế giới ấy sẽ kinh
khủng đến mức nào? Một thế giới lạnh lùng, thờ ơ và tàn nhẫn. Một thế giới chán ngắt và
đáng sợ!
Do vậy, trong cuộc sống, cha mong con trai của cha :
ừng chỉ biết khóc cho bản thân mà hãy biết khóc nhiều hơn cho người khác.
ết khóc cho những gì trong đời mình đáng phải tiếc nuối.
ể cho những nỗi xót xa, thương cảm biến đổi con trở thành một con người sẵn
sàng ra tay giúp đỡ người khác mỗi khi cần.
ối cùng, con đừng bao giờ để bản thân mình trở thành kẻ dửng dưng, vô cảm
trước những nỗi đau của người khác, con nhé!


SỐNG LÀ ĐỂ ĐỒNG CẢM, YÊU THƯƠNG VÀ CHIA SẺ!


Ngày … tháng … n ăm … Con yêu của cha!
Th ứ Bảy cuối tuần vừa rồi, sau bữa cơm tối, mẹ con đã đề xuất với cả nhà một ý tưởng
rất hay, đó là: mỗi năm, cả nhà mình sẽ trích thu nhập của gia đình để tặng 5 suất học bổng
cho sinh viên nghèo tại trường của mẹ. Đối tượng nhận học bổng là các sinh viên nghèo,
vượt khó học giỏi, phần lớn đều ở nông thôn. Sau khi tốt nghiệp ra trường, những sinh viên
này sẽ về quê để phục vụ bà con nghèo, nhất là những nơi xa thành phố, không có những
bệnh viện lớn, mà dịch vụ y tế thì còn rất đỗi thiếu thốn!
V ới ý tưởng này của mẹ, cha sẵn lòng ủng hộ cả hai tay! Việc này lẽ ra cha và mẹ đã phải
làm từ rất lâu rồi! Bởi vì đó là ước mơ của mẹ con từ thời còn là sinh viên! Mẹ con là một
người vừa sống thực tế nhưng cũng vừa rất lãng mạn. Mẹ thực tế ở chỗ rất thấu hiểu hoàn
cảnh khó khăn của người khác. Mẹ lãng mạn ở chỗ, luôn có những ước mơ thật đẹp để giúp
đỡ người khác, trong khi hoàn cảnh của mình cũng không phải dễ dàng gì. Mẹ của con là vậy
đó! Lúc nào cũng nghĩ đến người khác nhiều hơn là nghĩ cho bản thân mình. Cha rất yêu mẹ
con và sẵn lòng đồng hành với mẹ trọn cuộc đời cũng vì đức tính hiếm có này của mẹ!
T ừ trước đến nay, con có biết rằng, cả cha và mẹ đều tự hào vì có chung một mục đích
sống, đó là: phục vụ con người. Dù rằng, ngành nghề chuyên môn của cha và mẹ là khácnhau, nhưng lại gắn bó hết sức mật thiết với nhau, bổ sung cho nhau. Nghề nghiệp của cả
cha lẫn mẹ đều luôn cần đến sự đồng cảm, yêu thương và sẻ chia với những nỗi đau của
người khác - có thể đó là nỗi đau về thể chất hay tinh thần. Mục đích cuối cùng của công việc
cha mẹ làm là: đem lại niềm vui, hạnh phúc cho con người!
Mà m ột khi cha mẹ đã nguyện sống cả đời vì một mục đích như vậy, thì cha có gì còn
phải e ngại trong chuyện góp một phần thu nhập của mình để tặng học bổng cho các sinh
viên của mẹ con?
Nh ưng con phản đối cha mẹ rằng: “Nhà mình cũng không giàu có gì? Sao cha mẹ lại phải
làm như vậy? Việc đó nên để cho các đại gia làm!”
Cha đồng ý với con, đúng là gia đình mình không giàu có gì, nhưng cũng không đến mức
quá thiếu thốn. Tiền bạc mà nhà mình có được hằng tháng đều là công sức lao động chân
chính của cả cha lẫn mẹ phải “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” mới có được! Nhưng nếu như trong
xã hội ai cũng có thái độ chần chừ, chờ đợi người khác làm trước rồi mình mới chịu làm, thì
rốt cuộc ai sẽ làm hở con? Là những người trí thức, chúng ta phải quyết tâm vào cuộc trước,
rồi mới may ra kêu gọi các đại gia vào cuộc được, con ạ! Vẫn biết “vạn sự khởi đầu nan”,
nhưng nếu không có sự khởi đầu này, thì sẽ chẳng bao giờ có được những điều tốt đẹp xuất
hiện tiếp theo đâu con!
Hình nh ư mẹ con tỏ vẻ hơi ngạc nhiên về thái độ của con, nhưng cha thì không! Lúc còn
nhỏ, cha sống ở một huyện vùng sâu thuộc tỉnh Đồng Nai. Tuổi thơ của cha rất cơ cực, cha
đã từng làm ruộng, làm rẫy, nên cha rất thông cảm và thương những người nông dân nghèo
khổ. Còn con, tuổi thơ của con bây giờ không còn phải chịu đựng nhiều cơ cực như cha ngày
xưa nữa. Thế nhưng, nếu con may mắn được sống trong hoàn cảnh đầy đủ mà con vẫn biết
cảm thông với hoàn cảnh khó khăn của người khác, để rồi hết lòng yêu thương giúp đỡ họ,
thì càng đáng quý, con ạ!
Ng ười Việt Nam mình có câu: “Dốc bồ thương kẻ ăn đong.” Ý nghĩa của câu này là gì?
Chắc con chưa hiểu ý nghĩa của câu thành ngữ này! Con biết không? Ngày xưa, người nông
dân sống ở quê thường đựng lúa thóc trong bồ, cất trong nhà. Số lúa thóc này được cất trữ
để cả gia đình ăn dần dần. Đến khi nào phải dốc bồ, có nghĩa là lượng lúa thóc trong bồ đã
vơi đi nhiều, sắp hết. Điều này cũng đồng nghĩa với việc gia đình lâm vào cảnh thiếu thốn, sẽphải đi vay bên hàng xóm may ra mới có cơm ăn hằng ngày. Mà nếu bên nhà hàng xóm cũng
lâm vào hoàn cảnh khó khăn như mình, thì còn biết xoay sở ra sao? Ý nghĩa sâu xa của câu
thành ngữ này là, chỉ khi nào con người ta sống trong cùng cảnh ngộ khó khăn, thiếu thốn
thì mới dễ thương nhau, thông cảm cho nhau.
Con ch ưa sẵn lòng giúp đỡ người khác, điều này cũng không có gì là khó hiểu. Bởi vì, từ
nhỏ đến giờ, con luôn được cha mẹ lo cho con đầy đủ. Con chưa phải chịu thiếu thốn thứ gì,
chưa phải thiếu thốn ngày nào. Nhưng bắt đầu từ mùa hè năm nay, cha mẹ sẽ không còn
“bao cấp” từ A đến Z cho con nữa! Con sẽ phải cố gắng đi làm thêm ngay từ bây giờ, để hiểu
biết thực tế cuộc sống, để biết quý đồng tiền chân chính do mình làm ra, và nhất là để biết
đồng cảm, sẻ chia với hoàn cảnh khó khăn của nhiều người khác!


Ý NGHĨA CỦA NGÀY LỄ TRI ÂN!

Ngày … tháng… năm… Con yêu của cha!

Con bi ết không? Trong trường Đại học Y khoa, như một thông lệ, mỗi năm đều có một
ngày dành riêng để tưởng nhớ những người đã tình nguyện hiến xác phục vụ cho nghiên
cứu khoa học. Ngày này được gọi là ngày lễ tri ân. Năm nào buổi lễ cũng được diễn ra trong
bầu không khí thiêng liêng, trang trọng, với sự có mặt của rất nhiều thân nhân, gia đình củanhững người đã khuất, các giảng viên đại học, các nhà khoa học, và đặc biệt là sự có mặt rất
đông đảo các thế hệ sinh viên của nhà trường.
Cha ch ỉ thật sự hiểu được ý nghĩa của ngày lễ này từ khi cha được nghe một bạn đồng
nghiệp bên trường đại học y dược tâm sự rằng, tại những buổi lễ như thế này, mỗi sinh viên
đều có dịp bày tỏ niềm tiếc thương và biết ơn vô hạn đối với những người đã tình nguyện
hiến thân cho sự nghiệp giáo dục và đào tạo các bác sỹ y khoa cho đất nước. Những người
tình nguyện hiến xác cho khoa học, dù họ không vượt qua những thử thách nghiệt ngã của
bệnh tật cũng như quy luật tất yếu của cái chết, nhưng họ vẫn luôn sống mãi trong tâm hồn
mỗi sinh viên y khoa như những tấm gương sáng ngời của lòng nhân ái và đức hy sinh cao
cả...
N ếu giả sử không có những con người tình nguyện hiến xác ấy, có lẽ mẹ của con sẽ
chẳng thể nào thực hành gì được, chứ chưa nói đến niềm ước mơ trở thành tiến sỹ y khoa,
có tay nghề vững vàng như ngày hôm nay để phục vụ bệnh nhân.
Môn “Gi ải phẫu học” luôn được xem là một môn học cơ sở trong chương trình đào tạo
sinh viên y khoa. Ngày nay, với những tiến bộ của khoa học và công nghệ vật liệu, sinh viên
có thể thực tập qua những hình ảnh mô phỏng từ các chất liệu giả. Tuy nhiên, việc thực tập
như vậy cũng chỉ mang tính chất hỗ trợ mà thôi, chứ hoàn toàn không thể so sánh được với
điều kiện trực tiếp phẫu tích trên xác người thật. Muốn thực hành giỏi thì sinh viên cần phải
có tiêu bản người thật. Đây là điều chắc chắn và không có gì để chối cãi! Nhờ có những
người tình nguyện hiến xác mà các sinh viên có thể thực hiện những đề tài nghiên cứu khoa
học thực sự có giá trị.
Và nh ư vậy, con có thể thấy rằng, ngày lễ tri ân thật sự mang lại ý nghĩa giáo dục y đức
cho mỗi sinh viên y khoa. Người bạn đồng nghiệp của cha vẫn thường nói rằng, ngày lễ ấy
còn có ý nghĩa sâu sắc hơn rất nhiều so với những cuốn giáo trình dày cộm hay những bài
thuyết giảng về y đức dài lê thê trên giảng đường. Ngày lễ tri ân sẽ luôn khắc sâu dấu ấn
trong tâm trí của mỗi sinh viên - những thế hệ học trò sẽ tiếp nối công việc của mẹ con - bài
học sâu sắc về sự cống hiến và hy sinh của những người đã khuất, tuy hết sức lặng lẽ, âm
thầm, chẳng hề có tượng đồng hay bia đá để ghi ơn, cũng chẳng hề được in tên trên sách
báo, nhưng họ mãi mãi đi vào lịch sử ngành y như những con người bất tử...Có m ột lần, người bạn đồng nghiệp nói với cha rằng, mỗi lần bác ấy ngắm nhìn một
chiếc lá úa vàng trên cây đang lìa cành, sắp rơi xuống đất nơi cửa sổ giảng đường hay bệnh
viện, bất chợt bác ấy lại nghĩ đến hình ảnh của những con người cao cả đã hiến xác cho khoa
học. Những chiếc lá ấy lặng lẽ rụng xuống, nhưng không phải là mãi mãi mất đi hẳn. Chúng
tiếp tục lặng lẽ phân hủy để biến thành muôn vàn dưỡng chất màu mỡ, để rồi lại nuôi
dưỡng những cây khác... tiếp tục lớn lên xanh tươi.
Và qua nh ững gì mẹ con đã nói, rất nhiều lần cha suy nghĩ, cuộc đời mỗi người chúng ta
vẫn luôn mang những ý nghĩa sâu sắc nào đó, lúc ta còn sống cũng như khi đã chết. Tự mỗi
người chúng ta phải cố gắng sống sao cho có thể để lại thật nhiều điều có ý nghĩa tốt đẹp
cho cuộc đời này, ngay cả khi ta đã nằm xuống! Con hãy cố gắng sống như vậy, con nhé!


ÂM NHẠC LÀM CHO CUỘC SỐNG PHONG PHÚ HƠN…

Ngày… tháng … n ăm… Con yêu của cha!
Trong các lo ại nhạc cụ, cha thích nhất là cây đàn guitare, vì nó đơn giản, gọn nhẹ và
bình dân. Chúng ta có thể mang nó theo bất cứ nơi đâu, có thể dùng nó để biểu diễn mọi lúc,
mọi nơi. Thời sinh viên, cha rất thích bài hát “Cây đàn sinh viên” của nhạc sỹ Quốc An với
những ca từ diễn tả rất chân thật cuộc sống thế hệ sinh viên của cha thời đó. Với những sinh
viên sống xa nhà, cuộc sống có nhiều khi cảm thấy rất buồn tẻ, nhưng nhờ có cây đàn
guitare mà cuộc sống bỗng trở nên thật đẹp: “Đời sinh viên có cây đàn guitare, đàn ngân lên
chúng ta cùng hòa ca. Có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha, hát vang cùng lời ca...”H ồi đó, ở ký túc xá, cha đã nhiều lần đàn và hát cho một người bạn nữ rất đẹp - mẹ của
con bây giờ - nghe những bài hát ca ngợi cuộc sống, ca ngợi tình yêu ! Bây giờ, cha ước gì
thời gian có thể quay trở lại để cha được sống thêm một lần nữa những ký ức tươi đẹp đó!
Đ ã lâu rồi, cha không gảy đàn cho mẹ con nghe. Nhiều khi cha cứ viện cớ công việc của
cha và mẹ đều bận rộn, nhưng nghĩ lại, cha thấy mình thật có lỗi! Người phụ nữ đôi khi cần
đến những niềm vui hết sức giản dị mà trong cách nhìn của đàn ông chúng ta, chúng ta dễ
cho đó là những điều bình thường, không đáng lưu tâm.
Th ế nhưng, con có để ý không? Tối thứ Năm vừa rồi, sau buổi tiệc mừng sinh nhật mẹ,
trước mặt đông đủ bà con họ hàng cùng bạn bè, cha đã đàn và hát tặng mẹ bài hát ngày xưa
mẹ rất yêu thích. Và chắc con đã thấy nụ cười tự hào pha lẫn hạnh phúc trên gương mặt mẹ.
Cha có cảm giác rằng, trông mẹ con dường như trẻ lại đến... mười mấy tuổi đấy! Vậy mới
biết, những niềm vui tinh thần thực là có ý nghĩa đối với cuộc sống của mỗi người như thế
nào!
Dù cu ộc sống vật chất có chút khó khăn đi chăng nữa, nhưng nếu tinh thần của mỗi
chúng ta thật sự được thoải mái, nhẹ nhàng, thì chúng ta vẫn cảm nhận được những niềm
vui, hạnh phúc bất tận của cuộc sống!
Không còn nghi ng ờ gì nữa, chính âm nhạc góp phần làm cho cuộc sống phong phú hơn!
Hôm nay, cha thật vui khi thấy con tập đàn, vì cha biết, chính con đang nỗ lực tìm kiếm sự
phong phú cho cuộc sống của mình và của người khác!
Và sau này, bi ết đâu chính con cũng sẽ có dịp đàn và hát một bài hát nào đó để chúc
mừng sinh nhật người vợ hiền sau này của con! Lúc đó, con sẽ cảm nhận rõ rệt hơn niềm
hạnh phúc tương tự như cha đã cảm nhận ngày hôm nay!



KẾ HOẠCH LÀM VIỆC TRONG MỘT THÁNG

Ngày … tháng… năm… Con yêu của cha!
Con chính là niềm hy vọng của cha. Lúc nào cha cũng muốn nhen nhóm trong con
những khát vọng thành công trong cuộc sống. Ngày hôm nay, cha muốn nói với con về việc
tự vạch ra cho mình kế hoạch sống, học tập và làm việc trong tháng kế tiếp.
M ột năm có mười hai tháng. Bây giờ thời gian đã trôi qua nửa tháng rồi và sắp đến
tháng kế tiếp. Con đã đề ra kế hoạch cho tháng tới của mình chưa? Con cần chuẩn bị một kế
hoạch công việc cho mình. Con có gặp khó khăn nào đó khi theo đuổi kế hoạch công việc của
mình không?
Nhi ều lần trong cuộc sống, phải chăng con đã thấy mình tự “bội ước” với những kế
hoạch công việc mà con đã tự cam kết với chính mình. Và khi không theo đuổi được kế
hoạch công việc đã đề ra, có phải con có cảm tưởng mình là kẻ thất bại? Mọi ước muốn thay
đổi cuộc đời mình sao thật khó thực hiện?
Thông th ường, không thực hiện đúng kế hoạch công việc là nguyên nhân khiến chúng ta
có cảm giác mình là kẻ thất bại. Nhưng liệu con cứ mãi có suy nghĩ như vậy thì có đúng
không? Con ạ! Chính thái độ sống của chúng ta mới là yếu tố quyết định thành công hay thất
bại của chúng ta. Vì vậy, thay đổi nếp nghĩ và thái độ sống của mình là điều có ảnh hưởng
quan trọng đối với sự thành bại trong cuộc đời của con đấy!
Khi s ắp hết một tháng, con nên đề ra cho mình kế hoạch công việc cho tháng sắp tới. Và
để đạt được mục đích của mình, con nên thay đổi thái độ sống của mình theo hướng tích
cực hơn. Điều này giúp con dễ dàng bắt tay vào thực hiện từng bước đi vững chắc trong khithực hiện kế hoạch công việc của mình hơn. Con không nên chỉ nói: “Tôi có thể làm được
điều đó!”, mà con phải nói: “Tôi tin chắc chắn rằng tôi đạt được điều đó!”
Ho ạt động là con đường đi tới thành công. Tuy nhiên, trên con đường đó, con luôn rất
cần có niềm vui, sự hào hứng để có thể tiếp tục vững bước trên từng chặng đường dài của
con. Niềm vui và sự hào hứng cũng chính là thái độ sống tích cực! Mỗi ngày, con càng tiến
đến gần hơn đến mục đích sống cao đẹp của mình. Con cũng cần phải xác định cụ thể từng
khoảng thời gian nhỏ hơn, ví dụ mỗi ngày mình sẽ làm được một kết quả gì, dù nhỏ, nhưng
vẫn phải cụ thể. Những thành công nho nhỏ ấy cũng ảnh hưởng đến thái độ sống tích cực
của con đấy! Nó sẽ tăng cường nghị lực cho con để đi đến thành công cuối cùng.
Hi ện giờ, có thể con đang cảm thấy hứng khởi với những ý tưởng mà cha vừa gợi mở.
Những ý tưởng vừa rồi cũng góp phần làm cho con có một thái độ sống tích cực hơn cho
mình rồi. Nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì chưa đủ đâu! Từ hôm nay, con hãy rèn luyện cho
mình thói quen sống với thái độ tích cực, dù đôi lúc công việc hay hoàn cảnh có tồi tệ thế
nào chăng nữa!
M ột khi con biết nhìn cuộc đời, nhìn công việc của mình bằng một thái độ sống tích cực
và có sự chuẩn bị kế hoạch cụ thể, rõ ràng, chắc chắn con sẽ gặt hái thành công và cuộc đời
con sẽ thay đổi một cách kỳ diệu!


CON LÀ NIỀM KỲ VỌNG CỦA CHA

Ngày … tháng … năm … Con yêu của cha!
Cha r ất yêu thương con! Và cha luôn tin con là một cậu bé tuyệt vời! Chính vì vậy mà
cha mới viết những lá thư này gửi con. Cha hy vọng, những lời cha nói sẽ nhen lên trongtâm hồn con ngọn lửa ấm áp của tình yêu thương. Con sẽ hiểu rằng, cha yêu thương con và
lo lắng cho tương lai của con như thế nào! Bởi lẽ, tương lai của con cũng chính là tuổi già
của cha...
Ng ồi nhớ lại những năm tháng trước đây, cha có thể cảm nhận được đó là cả một quãng
đời rất dài, tràn đầy ý nghĩa và tuyệt vời biết bao khi cha thấy con lớn lên và trưởng thành
từng ngày! Dù cha mẹ có mong con cứ mãi nhỏ bé như ngày nào để thương yêu, che chở con
trong vòng tay của mình đi chăng nữa, thì con cũng vẫn cứ lớn lên, cứ trưởng thành theo
quy luật tất yếu của cuộc sống mà thôi!
Đến hôm nay, con đã vào đại học, con có biết rằng, cha cũng vui mừng chẳng kém gì con
đâu!
Dù cha bi ết rằng, đối với tuổi trẻ như con, ngày nay đại học không phải là lối vào đời
duy nhất! Dù rằng, hiện tại chúng ta đã chuyển giáo dục đại học từ chỗ tinh hoa sang đại
chúng, và việc học đại học là điều rất đỗi bình thường của rất nhiều người trong xã hội,
chẳng có gì quá to tát ghê gớm, nhưng cha vẫn chúc mừng con!
Đ iều mà cha muốn nhắc con trong ngày đầu tiên bước chân vào giảng đường đại học, đó
là: để có thể hội nhập với cuộc sống, ngay từ bây giờ, con đừng chỉ khép chặt đời mình giữa
bốn bức tường của trường đại học rồi cố tưởng tượng ra các yêu cầu của cuộc sống và cố
đáp ứng nó; trái lại, con hãy đi ra ngoài, nhìn xem thiên hạ cần gì và nhất là mình thật sự
mong muốn điều gì ở tương lai, để lấy đó làm cơ sở điều chỉnh cách học, phác thảo ý tưởng
về cách nỗ lực vươn lên ngay từ bây giờ!
H ọc đại học không có nghĩa là chỉ có học và học! Con hãy gắn những điều mình học với
thực tế cuộc sống. Cứ tranh thủ làm thêm những việc mà mình có thể làm được! Làm thêm
không chỉ là để giải quyết vấn đề tiền bạc, mà quan trọng hơn, là để được thử thách, học hỏi,
để tích lũy kinh nghiệm sống cho nghề nghiệp sau này. Những non nớt, sai sót, ngờ nghệch
mà con mắc phải ngày hôm nay sẽ là những bài học bổ ích khi con vào nghề một cách thực
thụ sau này!
Nh ững ngày tháng học đại học sẽ là “những cuộc đua” có ảnh hưởng rất lớn đến tương
lai sau này của con! Những gì con đang làm hôm nay cũng chính là những nỗ lực vô giá cho
ngày mai.Con trai c ủa cha! Ngày hôm nay, cha muốn đặt niềm kỳ vọng nơi con. Những ước mơ
tươi đẹp nhất thời tuổi trẻ của cha mà cho đến bây giờ cha vẫn chưa thực hiện trọn vẹn
được! Những gì cha đang thực hiện còn dang dở, cha luôn kỳ vọng và đặt niềm tin tưởng
nơi tương lai của chính con... Chắc chắn con sẽ tiếp bước cha để hoàn tất những ước mơ
tươi đẹp đó!