Thiên Đường

Khi còn nhỏ, tôi thường nghĩ rằng Thiên Đường là một thành phố bằng vàng lộng lẫy, có những bức tường nạm đầy kim cương lấp lánh, và những cánh cổng chạm bằng ngọc. Đặc biệt trên Thiên Đường không có người thân quen của tôi, mà chỉ có những thiên thần. Tất cả
những thiên thần này đều xa lạ với tôi.
Khi em trai tôi qua đời, tôi nghĩ Thiên Đường là nơi có nhiều thiên thần trú ngụ, và trong đó đã có một thiên thần mà tôi quen biết. Đó chính là em trai của tôi.
Rồi thêm một đứa em khác của tôi qua đời, thì tôi đã có hai thiên thần quen biết ở trên Thiên Đường. Thời gian dần trôi qua, bạn bè của tôi lên Thiên Đường ngày càng nhiều. Khi người bạn thân nhất của tôi ra đi, tôi chợt nhận thấy Thiên Đường thật gần gũi, thân quen với mình. Những khoảng lặng cuộc sống Cho đến một ngày, tôi nhận thấy trên Thiên Đường có nhiều người thân quen của tôi hơn ở trái đất. Và giờ đây khi nói về Thiên Đường, tôi
không còn nghĩ nơi đó là thành phố lộng lẫy bằng vàng, châu báu lấp lánh hay những viên kim cương sáng rực, mà nơi đó có cuộc sống bình yên của những người tôi yêu thương. Chính họ làm cho Thiên Đường trở nên gần gũi và xinh đẹp hơn với mọi người ở trái đất...
- Lê Quang Kiệt
Theo Internet
“Nếu bạn có thể làm cho mỗi giây phút của đời mình tràn ngập tình yêu thương và sự sâu sắc trong cảm nhận cuộc sống, bạn sẽ kéo dài được vô tận cuộc sống của mình.”
- I. Cours

Post A Comment:

0 comments so far,add yours

support@ini.vn